Thái độ của khách sạn cũng khá tốt, hóa đơn nhanh chóng được tính vào tên của Lưu Nghĩa.
Tất cả những thứ còn dính vết máu, đã được Thẩm Thất và Lưu Nghĩa cùng nhau tiêu hủy hết.
Việc còn lại, phải làm phiền đến Lưu Nghĩa rồi.
Tại vì, Thẩm Thất thiệt sự không biết phải làm sao để chăm sóc cho một nạn nhân nhuốm máu đầy mình.
Lưu Nghĩa chơi quyền anh mỗi ngày, ngày nào cũng thấy máu, nên cũng quen với việc này rồi.
Cho nên Lưu Nghĩa ra tay giúp Trình Thiên Cát cởi hết quần áo ra, lau mình cho anh ấy xong mới phát hiện anh ấy có vết thương ở rất nhiều chỗ, nặng nhất là vết thương ở bụng, vết cắt dài đến cả thước, rõ ràng là bị vũ khí nhọn đâm vào.
Lưu Nghĩa nói nhỏ: “Cũng may không có vết súng, nếu không chúng ta càng khó xử. Tiểu Thất, cậu đến nhà thuốc mua một ít băng gạc và thuốc chống viêm, và thêm một ít thuốc kháng sinh. Anh ta bị thương nặng lắm, đoán chắc sẽ bị sốt cao, mua luôn một ít thuốc hạ sốt. Nhớ là đừng mua ở cùng một nhà thuốc, chia ra mua ở nhiều chỗ khác nhau nhé.”
Thẩm Thất đi mua liền, cô chạy xe đến một số nơi, rồi mang về hai rương thuốc to.
Có một số loại thuốc chống chỉ định, Thẩm Thất phải nhờ tiểu Xuân chuẩn bị dùm mình.
Tiểu Xuân không hề hỏi Thẩm Thất dùng những thứ này để làm gì, nhưng khi đưa chúng cho Thẩm Thất, đã nói một câu mang đầy ẩn ý: “Thiếu phu nhân nếu có rắc rối gì, cứ việc đến tìm tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744867/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.