Trước đây Văn Nhất Phi không hề phát hiện ra rằng, cảm giác tiếp xúc da thịt với Lưu Nghĩa lại tuyệt như vậy.
Tuyệt vời đến mức hắn không thể dùng lời nói để diễn tả.
Hắn ta vẫn luôn cho rằng Lưu Nghĩa là một tomboy, cho nên cơ thể cô đương nhiên sẽ thô ráp như đàn ông rồi.
Nhưng hắn không ngờ rằng, da thịt trên cổ tay cô lại... mềm mại như vậy!
Vì bị nắm lấy cổ tay nên Lưu Nghĩa quay đầu lại nhìn Văn Nhất Phi.
Cảm nhận được nhiệt độ trên cổ tay nên Lưu Nghĩa lập tức có cảm giác không được tự nhiên.
Từ nhỏ đến lớn, những người đàn ông nắm lấy cổ tay cô đều chỉ vì đánh nhau mà thôi.
Nhưng bây giờ rõ ràng là cô và Văn Nhất Phi không đánh nhau mà?
Rốt cuộc có nên cho hắn ta một quyền không nhỉ?
Lưu Nghĩa tỏ ra rất khó xử!
Hôm nay đến đây để tham dự lễ khai trương, cho nên cô không thể làm tanh bành quán của Tiểu Thất được?
Nhưng mà cô rất muốn quật ngã hắn thì phải làm sao?
Hình như cô đã có thói quen là nếu như không quật ngã hắn thì cô sẽ rất ngứa tay!
Ánh mắt của Lưu Nghĩa nhanh chóng rơi xuống chỗ cổ tay, cô nhìn hắn một cách vô cùng khiêu khích, nếu như hắn không cho cô một lời giải thích hợp lý thì ha ha ha...
Anh cứ chờ bị tôi quật ngã đi!
Văn Nhất Phi vội vàng phản ứng lại, hắn ta nói: “À, cái đó, cô đừng đi vội! Tôi có chuyện muốn nói với cô!”
“Có gì thì nói đi, bỏ tay ra!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744858/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.