Thẩm Tứ ung dung nói: “Thẩm Gia chúng ta sở dĩ dùng con số để đặt tên, là bởi vì ông nội đã từng cảnh cáo qua chúng tôi. Thời đại bây giờ tuy đã khác xưa, nhưng tinh thần thiết yếu của Thẩm Gia không thể lung lay được. Chúng ta là những nam nhi nhiệt huyết, phải bảo vệ nước nhà trung thành với thiên hạ. Nếu anh cả chết thì anh ba sẽ tiến lên! Cho đến khi giết chết được hết tất cả các người đàn ông và phụ nữ cuối cùng trong nhà!”
Thẩm Tử Dao gật đầu nói: “Đúng vậy, ông nội của ta năm xưa là một người yêu nước, những tư tưởng này đều đã khắc sâu trong xương cốt của ông rồi, phải có lòng trung thành với nước với dân với thiên hạ. Tư tưởng này đã truyền đến đời ba, sau đó lại truyền đến anh trai, bây giờ lại truyền đến phiên các cháu. Rất tốt.”
Hạ Nhật Ninh chợt cảm thấy đáng kính trọng vô cùng.
“Được rồi, đừng đứng nói chuyện nữa, bên ngoài lạnh lắm!” Thẩm Ngũ cười và thay đổi đề tài nói: “Nhật Ninh, lần này đến Đông Bắc, em nhất định phải chơi hết sức mình. Mắc công em tưởng Thẩm Gia không có ai, thì có thể tùy tiện ăn hiếp công chúa nhỏ của chúng ta.!
Thẩm Thất đắc ý nhìn Hạ Nhật Ninh, làm một gương mặt gian xảo nói: “Anh nghe chưa? Bây giờ em là người có chỗ dựa rồi đó nha!”
Mọii người chợt cười phá lên.
“Đúng đúng đúng, vợ là lớn nhất.” ánh mắt của hắn chứa đầy sự chiều chuộng yêu thương với Thẩm Thất, hắn giơ tay lên nắm lấy chiếc nón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744841/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.