“Mẹ!” Khoảng khắc Thẩm Thất nhìn thấy Thẩm Tử Dao, cô cảm thấy toàn thân cô như chết đứng vậy!
Không phải mẹ đang ở doanh trại đợi mình sao?
Sao mẹ lại ở đây được?
“Tiểu Thất!” Thẩm Tử Dao nhìn thấy Thẩm Thất, chợt đi về phía Thẩm Thất theo phản xạ.
Một giây sau, Phùng Mạn Luân đột nhiên xông tới trước mặt Thẩm Tử Dao, anh ta giơ tay lên chém một nhát vào vai Thẩm Tử Dao!
Phập--
Thẩm Tử Dao chợt quỳ xuống trên nền nhà bằng ngọc trắng.
Thẩm Thất cảm thấy trái tim cô rất đau!
“Anh muốn làm gì thì hãy nhắm về phía tôi, đừng làm khó mẹ tôi!” Nước mắt của Thẩm Thất ướt hết cả khóe mắt trong chốc lát: “Mẹ, con xin lỗi…”
Thẩm Tử Dao đau đớn đến nỗi sắc mặt thay đổi hết, bà không ngừng lắc đầu nói: “Tiểu Thất, dù anh ta có bắt con làm gì, thì nhất định cũng rất nguy hiểm! Con đừng lo cho mẹ!”
“Bốp bốp bốp…” Phùng Mạn Luân vỗ tay hài lòng: “Đúng là tình mẫu tử khiến người khác phải cảm động mà! Sao vậy? Thẩm Thất tiểu tư, cô đã đồng ý hợp tác chưa?”
Thẩm Thất bước nhanh tới trước, đứng trước mặt Thẩm Tử Dao, nhìn thẳng vào Phùng Mạn Luân: “Rốt cuộc anh muốn làm như thế nào?”
“Nếu những bức tranh đó có duyên với Thẩm Thất tiểu thư, thì đương nhiên phải mời Thẩm Thất tiểu thư cùng chiêm ngưỡng rồi!” Phùng Mạn Luân vui vẻ nói: “Thẩm Thất tiểu thư, mời!”
Thẩm Tử Dao đứng dậy, nắm lấy cánh tay của Thẩm Thất: “Tiểu Thất con đừng bị mắc lừa! Họ không tốt như vậy đâu!”
“Đúng vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744838/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.