“Vậy mọi người có biết thiếu nữ đó là mạch nào không?” Thẩm Tử Dao mỉm cười nhìn mọi người
Tất cả đều lắc đầu.
“Là mạch Viêm Đế.” Một gọng nói từ bên ngoài cửa truyền vào
Thẩm Thất đột nhiên quay đầu, nhìn thấy el phong trần đứng ở cửa lều, trong tay đang xách hai cái va li rất lớn.
“Cô!” Thẩm Thất tức thì phản ứng, vội vàng bước nhanh lại, ôm chầm lấy el.
El ôm chặt Thẩm Thất, ngẩng đầu nhìn Thẩm Tử Dao gật đầu
Cô dì mười mấy năm, hôm nay thật sự là lần đầu tiên gặp mặt
Không ngờ, cảnh còn người đã thay đổi.
“Chị dâu, cuối cùng cũng gặp chị. “el cười khổ lên tiếng: “hơn bốn mươi năm rồi, cuối cùng em cũng kiếm được người thân rồi”.
Thẩm Tử Dao đi về phía trước, cùng ôm lấy el: “tiểu Thất có nói với chị là em sẽ đến, chị vẫn luôn đợi em. Chúng ta là người một nhà, tất nhiên là muốn đoàn tụ rồi. Chúc mừng em về nước, chúc mừng em lá rụng về cội.”
el sau khi chào hỏi mọi người tiếp tục nói: “nếu nói về lịch sử của lăng mộ này, tôi nghĩ chắc sẽ không có ai biết rõ hơn tôi “
el sờ lên hai cái va li đang cầm trên tay: “Trong này là thành quả nghiên cứu nhiều năm của tôi. Tôi đã mang toàn bộ đến đây. Nhật Ninh, tôi nghĩ, đây là tất cả thứ cậu cần.”
Hạ Nhật Ninh cười khổ: “cô dường như đã biết rồi. “
El gật đầu.
“Tương truyền người con gái đó là mạch Viêm Đế, truyền thuyết ngũ hoa bát môn của vị Đại Đế đó, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744824/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.