Khi Thẩm Thất vừa mới bước đến khu vườn bên ngoài biệt thự, đã thấy Từ Vân Khê đang đứng nhảy múa trước mặt.
Mỗi động tác đều rất là mềm mại uyển chuyển, toát lên một hình ảnh đẹp không tả nổi.
Khó trách bà ấy bốn mươi mấy tuổi rồi mà vẫn giữ được dáng vẻ của cô gái chưa chồng ba mươi tuổi, mà muốn giữ được cái đẹp, thật sự phải hi sinh rất rất là nhiều.
Từ Vân Khê vừa xoay một vòng, đã phát hiện Thẩm Thất, bà ấy không vội mà cứ thế nhảy nốt luôn bài múa rồi mới cười nói với Thẩm Thất: “Tiểu Thất sao dậy sớm thế con? Ngủ phòng lạ không quen à?”
“Dạ quen chứ ạ, cám ơn dì.” Thẩm Thất trả lời một cách ngọt ngào: “Phòng ngủ rất là đẹp, là kiểu phòng ngủ mà con thích.”
Từ Vân Khê nghe được những lời của Thẩm Thất, bà vui mừng hết sức: “Đúng không, là con gái thì phải tinh tế sắc sảo thì mới gọi là đẹp chứ. Hôm nay dì sẽ dẫn các con đến một nơi thú vị, đó là thung lũng lá đỏ, đẹp cực kỳ. Nghe nói con học ngành Mỹ Thuật, vẽ cũng rất đẹp đúng không? Hôm nay con có thể mang theo dụng vụ vẽ để tranh thủ vẽ cho đã rồi đó.”
“Dạ được đó.” Mắt Thẩm Thất tròn xoe nhìn Từ Vân Khê: “Cám ơn dì!”
“Con bé này đúng là dẻo miệng.” Từ Vân Khê không nhịn được phải véo vào mặt Thẩm Thất, càng véo càng thích.
Thẩm Thất cứ mặc cho Từ Vân Khê nặn hai bên má của mình, mắt sáng rực và nói: “Từ lâu con đã nghe thành phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744816/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.