Cô chỉ cần nắm chặt hai thanh bảo kiếm sắc bén là Hạ Quốc Tường và Hạ phu nhân thì Thẩm Thất không là gì cả!
Trước khi Hạ Nhật Ninh đến, Thôi Nguyệt Lam cũng đã selfie vài tấm, đến lúc Hạ Nhật Ninh đến, cô còn chụp thêm vài tấm nữa.
“Lam Lam, em tìm anh gấp vậy có chuyện gì sao?” Hạ Nhật Ninh không vào, chỉ đứng ngoài cửa, hắn mới đứng đó một chút mà đã muốn đi rồi.
Tiểu Thất còn đang chờ hắn ở biệt thự.
Thôi Nguyệt Lam thấy Hạ Nhật Ninh không muốn vào, làm bộ ấm ức nhìn hắn: “Anh Nhật Ninh, sao anh không vào? Lúc nhỏ anh đâu có như vậy!”
Mắt phượng của Hạ Nhật Ninh chợt thoáng qua một chút bất lực.
“Anh Nhật Ninh, chúng ta selfie mấy bức nhé? Lâu lắm rồi chúng ta không chụp ảnh với nhau.” Thôi Nguyệt Lam đến cạnh Hạ Nhật Ninh, không ngừng nũng nịu: “Anh Nhật Ninh, em tham gia trận trang tài này, sẽ không được gặp anh trong thời gian dài đó, anh thật sự không nhớ em sao? Nhưng em sẽ rất nhớ anh Nhật Ninh đó... Em chỉ muốn chụp vài bức ảnh, lưu lại để ngắm thôi.”
“Chỉ chụp mấy bức thôi nhé?” Mắt phượng của Hạ Nhật Ninh liếc Thôi Nguyệt Lam một cái.
Thôi Nguyệt Lam kích động nhảy cẫng lên, gật đầu nói: “Đương nhiên rồi, em chỉ cần chụp ảnh chung với anh thôi, ba mẹ mà thấy được, chắc chắn sẽ không làm khó anh nữa! Anh Nhật Ninh, em biết ba mẹ làm khó anh vì chuyện của em. Em thật lòng xin lỗi, em không cố ý. Là do ba mẹ lo lắng em ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744764/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.