El nhìn thoáng qua Thẩm Thất, ánh mắt lại định hình ở trên người của Hạ Nhật Ninh.
Đồng tác của mấy người kia rất nhất trí, đều là định hình ở trên người Hạ Nhật Ninh.
Đáy mắt của bọn họ lộ ra vẻ hoảng sợ và... kính nệ.
Hạ Nhật Ninh tỏ vẻ mình rất vô tội a!
Hắn làm cái gì rồi?
Không thể bởi vì người đàn huyền bí kia giống mình, mà bọn họ lại yêu chim yêu cả lồng, à không, mà là sợ chim sở cả lồng mà nảy ra ý niệm không tốt với mình chăng?
El sau khi bị Thẩm Thất kêu gọi vài tiếng, mới khó khăn mở miệng: "Tôi không sao rồi. Cám ơn các người, "
Mấy người kia mỗi người đều rất lặng im, một câu cảm tạ cũng không có nói, từ trên mặt đất đứng lên, lảo đảo lảo đảo liền xoay người rời khỏi rồi.
El nhìn thoáng qua những người khác, cũng là lặng im một hồi.
"Cô, vừa rồi bên trong còn xảy ra chuyện gì?" Hạ Nhật Ninh truy vấn.
El lắc đầu: "Tôi không thể nói. Nếu không, tôi sẽ phải chết."
Mọi người nghe xong liền sởn hết cả gai ốc.
"Bởi vì mấy người chúng tôi không có chạm bậy vào đồ vật, cho nên mới may mắn sống sót." El vẫn là giải thích sơ qua: "Thế nhưng chuyện ở bên trong, chúng tôi ai cũng không thể nói ra. Chỉ cần một người nói lỡ miệng, thì những người khác đều sẽ chết."
Thẩm Thất quả nhiên không hỏi.
Ánh mắt của el ngốc trệ mà nhìn vào Hạ Nhật Ninh, dường như muốn từ trên mặt của Hạ Nhật Ninh thấy được cái gì.
Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744750/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.