Thẩm Thất cũng không tự ý thức được rằng, vừa rồi, cô đã dạo qua một vòng quanh Quỷ Môn Quan.
Phùng Mạn Luân đột nhiên mềm lòng.
Phùng Mạn Luân ngồi dựa vào chiếc ghế lái phụ, hắn cũng không thể hiểu nổi chính mình.
Giam lỏng Thẩm Thất là một trong những kế hoạch của hắn.
Chỉ cần khống chế được Thẩm Thất thì Hạ Nhật Ninh sẽ lộ ra nhược điểm, lúc đó hắn ta muốn gây khó dễ thế nào thì làm.
Nhưng chỉ trong một khắc đó, hắn lại mềm lòng như gặp quỷ vậy.
Phùng Mạn Luân hơi hơi liếc mắt, Thẩm Thất đang chăm chú nhìn hướng dẫn lái xe, hoàn toàn không đề phòng Phùng Mạn Luân.
Thẩm Thất vừa lái xe vừa dỗ dành Phùng Mạn Luân: “Anh đừng sốt ruột, một lát nữa là đến nhà rồi!”
Phùng Mạn Luân thấy vẻ mặt nghiêm túc của Thẩm Thất thì ánh mắt hắn ta đột nhiên trở nên là lạ, hắn ta hỏi: “Thẩm Thất, em chưa bao giờ nghi ngờ người khác à?”
Gương mặt Thẩm Thất mờ mịt: “Hả? Nghi ngờ cái gì?”
Phùng Mạn Luân đột nhiên rất muốn cười lên!
Trên thế giới này mà vẫn còn kiểu phụ nữ ngốc nghếch đến đáng yêu như thế này cơ à!
Cô chưa bao giờ đề phòng người lạ ư?
Hay là, bởi vì hắn ta và cô đã tiếp xúc với nhau mấy lần nên cô mới tin tưởng hắn ta như vậy?
Người phụ nữ này, đúng là khiến cho người khác... tức giận mà!
Tức giận? Vì sao hắn ta lại phải tức giận chứ?
Cô không đề phòng hắn ta như thế chẳng phải là chuyện tốt hay sao?
Tại sao hắn ta lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744724/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.