Tại sao lại có người liếm màn hình, sao đó lại kêu cô ấy là nữ thần chứ? 
Thẩm Thất chưa từng phát trực tiếp qua bao giờ, nên cũng không hiểu những quy tắc này lắm. 
Nhìn thấy sự việc đã được giải quyết xong, Thẩm Thất mới chào tạm biệt mọi người và xuống mạng. 
Sau khi xuống mạng, Thẩm Thất mới định thần lại, rồi mới lấy điện thoại ra gọi cho Hạ Nhật Ninh: “Anh đã biết trước cả rồi ư?” 
Hạ Nhật Ninh thản nhiên cười: “Ngốc à, từ giây phút cô ta ở lại Cảnh Hòa Trang Viên, thì anh đã biết mục đích của cô ta không đơn giản rồi. Thật ra em cũng biết mà, không phải sao?” 
Thẩm Thất mặt ửng đỏ lên: “Xin lỗi anh, em đã đem rất nhiều phiền phức đến cho anh rồi.” 
Hạ Nhật Ninh khẽ cười: “Không sao cả, anh rất thích những phiền phức này.” 
Nếu không có những phiền phức này, thì hắn còn phải dùng thủ đoạn nhiều hơn nữa, mới ép được con thỏ con này cam tâm tình nguyện ở lại bên hắn. 
Có được sự giúp đỡ của Thẩm Ân Ân, ngược lại hắn càng thoải mái hơn nữa. 
Sau khi cúp máy, Hạ Nhật Ninh bèn gọi điện thoại qua Đức. 
Điện thoại đó gọi cho Thẩm Lục. 
“Lúc nãy cám ơn anh.” Hạ Nhật Ninh khẽ cười: “không ngờ tài năng của anh lại giỏi giang như vậy.” 
Thẩm Lục yên lặng một hồi rồi nói: “Hãy bảo vệ Tiểu Thất cho tốt.” 
“Nhất định.” Hạ Nhật Ninh kiên định nói: “Không ai có thể làm hại cô ấy được.” 
“Ừ.” Thẩm Lục trả lời một cách đơn giản: “Tôi phải tiến hành trị liệu trong ba 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744709/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.