Cho dù Hạ Nhật Ninh chế nhạo như vậy, Thẩm Thất cũng không dám trả lời.
Hạ Nhật Ninh thật không muốn buông cô ấy ra a, thế nhưng là hai người không thể cứ đứng ở bên ngoài mãi?
Hạ Nhật Ninh lưu luyến đứng thẳng người, dắt Thẩm Thất đì vào phòng.
Thẩm Thất chân trần đi vào, tấm thảm mềm mại ở dưới chân, quả thực là làm cho người ta thoải mái muốn lăn ở trên mặt đất.
Ánh đèn ở trong phòng ngọn êm dịu, không sáng đến chói mắt, cũng không lờ mờ đến thấy không rõ biểu cảm của đối phương.
Hạ Nhật Ninh buông Thẩm Thất ra, đi tới phòng tắm.
Vừa đi vừa cởi bỏ nút thắt của áo sơ mi, lúc đi đến cửa phòng tắm, quần áo trượt xuống trên mặt đất, lộ ra bóng lưng cường tráng rắn chắc hoàn mỹ tam giác ngược của hắn.
Thẩm Thất không có cốt khí mà nhìn chằm chằm vào bóng lưng của hắn mà nhìn thật lâu.
Hạ Nhật Ninh dường như cảm thấy ánh mắt của Thẩm Thất, bỗng nhiên ngừng lại bước chân, ngoái đầu nhìn lại cười: "Một lát vào đấm bóp lưng, bằng không thì, bồi thường mười triệu."
Háaa...! Lại vẫn nhớ kỹ chuyện này!
Thẩm Thất cố ý làm biểu cảm hung ác với hắn, chọc hắn cười càng thêm vui rồi.
Rất nhanh trong phòng tắm liền truyền đến tiếng nước rào rào.
Thẩm Thất cảm thấy gương mặt của mình vẫn đang phát sốt.
Đi vào? Hay là không đi vào?
Tuy rằng không muốn thừa nhận, mình quả thật rất muốn sờ một cái lưng bóng loáng chặt chẽ của hắn a...
Tuy rằng hai người vẫn luôn là ngủ chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744696/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.