Lúc Thẩm Thất ngước mắt lên nhìn, đôi mắt trong veo nhưng lạnh lùng vô cùng, cô dồn nén mọi tình cảm trong lòng. 
“Được, tôi sẽ dốc sức hoàn thành tốt công việc ngày hôm nay.” Thẩm Thất bình tĩnh trả lời. 
Hạ Nhật Ninh chăm chú nhìn Thẩm Thất. 
Hắn đột nhiên cảm thấy Thẩm Thất rất xa lạ. 
Dường như cô sẽ không giành chăn giành gối với hắn nữa, cũng không làm cho hắn những món khó ăn, không có suy nghĩ giành giật bản thiết kế với hắn, không chia sẻ với hắn những mẩu chuyện vặt vãnh, càng không chút e ngại mà ở chung với hắn như vậy nữa. 
Đã xảy ra chuyện gì vậy? 
Sao đột nhiên cô lại biến thành như vậy? 
Hạ Nhật Ninh rất muốn hỏi, nhưng thời gian không còn kịp rồi. 
Bên ngoài còn có rất nhiều khách quý đang chờ hắn ra tiếp đãi. 
Hắn chỉ đành lựa chọn nhất thời kìm nén, chờ làm xong chuyện trước mắt rồi mới đi hỏi rõ. 
Hạ Nhật Ninh gật đầu: “Được, lát nữa sẽ có người đến gọi em.” 
Nói xong câu đó, Hạ Nhật Ninh xoay người rời đi. 
Nhìn bóng lưng của Hạ Nhật Ninh, lúc này Thẩm Thất mới buông lỏng nắm tay đang nắm chặt. 
Lúc cô nói ra câu nói kia, gần như cô đã dùng hết toàn bộ sự bình tĩnh rồi. 
Cô ghim chặt móng tay vào lòng bàn tay tới mức đau đớn mới cố thể ép bản thân mình giả bộ bình tĩnh. 
Quả nhiên, tâm động thì tim đau. 
Chậm rãi buông lỏng bàn tay, nơi bị móng tay ghim vào đã hằn một vệt máu. 
Thẩm Thất nhắm mắt, xoay người vào thay kiểu tạo hình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744683/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.