Bị mẹ ruột của mình lừa hết tất cả số tiền tiết kiệm, cô cũng không hề quan tâm!
Bị cả nhà cha kế hãm hại, cô cũng không hề gì!
Thế nhưng, tại sao cô ấy đã khiêm nhường đến vậy rồi, mà họ còn ép buộc anh ấy đi mất tiêu chứ?
Tại sao nhất định phải áp bức cô đến vậy?
Có phải nhất định phải ép chết cô và anh trai, thì Thẩm Gia mới vui mừng không?
Anh ơi, anh đang ở đâu? Anh rốt cuộc đang ở đâu?
Mưa trên đỉnh đầu càng ngày càng lớn, Thẩm Thất vẫn khóc hổn hển dưới mưa.
Nếu tìm không được anh trai, thì cô sống còn ý nghĩa gì nữa chứ? Chi bằng trực tiếp nhảy sông chết đi còn hơn!
Nhảy sông... Nhảy sông ư?
Thẩm Thất đột nhiên nghĩ ra!
Sông!
Chẳng lẽ, anh trai bây giờ đang...
Thẩm Thất dường như đã nghĩ ra việc gì, cô hoảng loạn bò dậy trong mưa, khập khểnh đi về phía một con sông trong thành phố cách nhà họ Thẩm không xa.
Lúc nhỏ, cô đã từng đi lạc qua một lần.
Đợi đến khi cả nhà tìm được cô, thì cô đang ở kế bên con sông đó.
Chẳng lẽ, anh trai sẽ đi con sông đó tìm cô ư?
Thẩm Thất điên cuồng chạy về phía con sông đó.
Từ đằng xa, Thẩm Thất nhìn thấy một bóng dáng xa tít đang đứng bên sông.
Trái tim Thẩm Thất bất chợt đập nhanh hơn!
Là anh trai! Đúng là anh ấy!
Thẩm Thất cứ sợ Thẩm Lục nghĩ quẩn, đột ngột mở miệng la lớn lên: “Anh, em đang ở đây! Anh...”
Thẩm Thất hổn hển xông qua đó.
Trên đường cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lay-nham-tong-tai-ha-nhat-ninh/744621/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.