Thích Vĩ cầm chi phiếu trong tay mộtlần nữa bỏ vào trong tay Thích Vi Vi. “Vi Vi, ba biết con khôngthiếu tiền, cũng không cần số tiền này, nhưng đây là một chúttâm ý của ba, hi vọng con nhận lấy, không hy vọng con từ chối.”
Thích Vi Vi cầm tờ chi phiếu này cóchút cảm giác phỏng tay, cô không muốn lấy, thật sự không muốnlấy. Nhưng mà đem chi phiếu trả lại cho ba giống như khiến choông bị bẽ mặt, cô cũng không muốn Dương Vũ Tình dễ chịu, nghĩmột lát cô đem tiền đưa cho mẹ. “Mẹ, số tiền này mẹ cầm đi.”
“Được, mẹ sẽ thay con cầm.” Bà Thíchbiết cô đã hết sức nhượng bộ, có một số vết nứt cần phảicó thời gian để hàn gắn.
“Khi nào kết hôn thì báo cho ba biếtmột tiếng.” Thích Vĩ nhìn đứa con gái hiểu chuyện trước mắt,cảm xúc nói không nên lời, ông có con trai, có con gái nhưngkhông cách nào hưởng thụ hạnh phúc cha con.
“Chuyện đó nói sau.” Thích Vi Vi chỉthản nhiên nói một câu, trong lòng vẫn không thể tha thứ ông, có thứ tình cảm không thể dùng tiền có thể bù đắp được.
“Vậy ba đi trước.” Bị con gái trựctiếp cự tuyệt, trên mặt Thích Vĩ có chút chua xót, dẫn DươngVũ Tình rời đi.
Nhìn thấy bóng lưng thê lương của ba,trong lòng Thích Vi Vi cũng có chút chua xót, thế nhưng cô khôngrõ vì sao ông lại vì người đàn bà kia mà vứt bỏ vợ con.
“Được rồi, Vi Vi, Hạo Thiên, buổi trưa hai đứa ở lại đây ăn cơm, mẹ làm món sở trường cho hai đứaăn.” Bà Thích nhìn thấy bộ dạng xám xịt của bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lanh-khoc/1220140/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.