“Mẹ, chúng ta nói chuyện đi.” Uông Hạo Thiên từ trên lầu đi xuống.“Chú Mạch Lâm của con té xỉu, ông ấy muốn chính miệng con nói vớiông ấy con không muốn cưới Daisy. Con muốn làm sao?” Bà Uông nhìn anh hỏi.
“Cái gì? Chú ấy té xỉu. Vậy chú ấy có chuyện gì không?” Uông Hạo Thiên ngây ra một lúc.
“Không có, nhưng mà bác sĩ dặn dò cố gắng không nên khiến ông ấytức giận, không cần đánh trống lảng, con muốn làm sao bây giờ?”
“Con sẽ giải thích với ông ấy. Tuy rằng con không thể cưới Daisynhưng mà con sẽ đối xử tốt với cô ấy, cho cô ấy tất cả nhữngthứ cô ấy cần, sẽ coi cô ấy là em gái, không phải cô ấy cứ gảcho con mới hạnh phúc.” Anh nói.
“Nhưng mà con bé chỉ muốn gả cho con.” Bà Uông nhìn anh, chỉ là vì sao bắt đầu lại khó khăn như vậy.
“Mẹ, mẹ muốn con cưới cô ấy cũng có thể, chỉ cần mẹ cho con mộtlý do nhất định phải cưới cô ấy. Như vậy con sẽ đồng ý cưới,nếu không thể nói, vậy xin mẹ tôn trọng con, được không?” Uông Hạo Thiên cũng nhìn bà chằm chằm, anh không muốn làm mẹmình khó xử nhưng mà chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng,đối với anh yêu chính là yêu, không yêu chính là không yêu.
Bà Uông đột nhiên lấy tay che mặt mình mang theo tiếng khóc nói: “Con trai, vì sao con nhất định phải ép mẹ, mẹ không muốn nói chocon biết, không muốn để cho con gánh vác gánh nặng tâm lý. Conbiết không?”
Uông Hạo Thiên thất thần, rốt cuộc mẹ có bí mật gì khó nói, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lanh-khoc/1220090/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.