Thích Vi Vi nằm trên giường, nhìn chằm chằm điện thoại. Đã ba ngày trôi qua anh vẫn bặt vô âm tín, cũng không gọi một cuộc điện thoại nào, cô phải tự thuyết phục bản thân có lẽ vì anh quá bận rộn.
Năm ngày trôi qua, anh vẫn như cũ không có tin tức, di động cũng không hề vang lên, cô tự nói với mình anh phải chăm sóc cho mẹ, hoặc trong nhà đã có chuyện gì nên không có thời gian.
Bảy ngày trôi qua, anh vẫn là không hề có tin gì, điện thoại cũng không đổ chuông, cô lại tự dặn lòng chẳng lẽ anh muốn dành cho mình một niềm vui bất ngờ chăng?
Đứng trước cửa sổ, cô nhìn không chớp mắt ra ngoài trời, anh nói nhiều lắm là cuối tuần, có khi nào đột nhiên anh trở lại hay không? Đợi từ lúc bầu trời tối đen cho đến hừng đông, bóng dáng anh vẫn không xuất hiện.
Cô từ ôm hi vọng biến thành thất vọng, nhưng vẫn cố gắng thuyết phục mình, có phải là anh đã gặp chuyện gì khẩn cấp hay không?
Lại ba ngày nữa trôi qua, cô từ thất vọng trở thành tuyệt vọng. Cô thật khờ dại, sao lại tin lời của anh chứ. Có lẽ anh đã quên đi cô, có lẽ anh đã có bạn gái mới rồi.
Không nghĩ lung tung nữa, muốn gọi điện, nhưng lại sợ quấy rầy anh, cô tin rằng nếu anh thật sự thích mình, để ý đến mình, thì cho dù có chuyện gì quan trọng, thời gian gọi điện hẳn là vẫn có. Vậy chỉ có thể chứng minh anh hoàn toàn không quan tâm đến mình. Quên đi, cô cần gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lanh-khoc/1220074/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.