Hoàng Thiên Tứ dừng bước, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn. Cô bị anh hỏi có chút chột dạ, che giấu tâm trạng nói: “Em chỉ tùy tiện hỏi vậy thôi, chúng ta đi thôi.” Khóe môi lộ ra nụ cười khổ, có lẽ hỏi anh vấn đề này là dư thừa rồi, có người đàn ông nào không để ý chuyện đó chứ.“Vi Vi…” Anh nắm chặt tay cô, chân thành nhìn cô nói: “Nếu là anh, anh sẽ không để ý, anh sẽ chấp nhận, coi như cái gì cũng khôngbiết, thật lòng yêu cô ấy, làm cho cô ấy quên đi bóng ma kia, bởi vì côấy là bất đắc dĩ, không phải cam tâm tình nguyện làm như vậy, yêu là yêu tất cả những gì thuộc về cô ấy, cho nên Vi Vi… nếu như có chuyện gì…”
“Thiên Tứ.” Thích Vi Vi nhào vào lòng anh, trong ngực tràn ngập cảm động.
Hoàng Thiên Tứ ôm lấy cô, ánh mắt lại chất chứa một tia khó hiểu.
“Thiên Tứ, chúng ta đi thăm mẹ em đi.” Tâm tình của Thích Vi Vi trở nên vui vẻ, cô quyết định từ nay về sauphải thương anh gấp bội, bởi vì anh mới chính là bến đỗ cuối cùng củamình.
“Được, chúng ta đi mua chút đồ mà bác thích ăn nha.” Anh nắm lấy tay cô.
*****************************
Uông Hạo Thiên ngồi trước bàn làm việc, tay cầm tấm ảnh chụp, mặt lộ ra nụ cười hiếm có.
“Có chuyện gì mà cậu cao hứng như vậy?” Sở Thiên Lỗi nhìn bộ dạng anh như vậy, ngạc nhiên hỏi.
“Cậu tự mình xem đi.” Uông Hạo Thiên ném tấm ảnh lên bàn.
Sở ThiênLỗi cầm tấm ảnh lên, nhìn thấy hình Lệ Na với khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lanh-khoc/1220072/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.