Lệ Na thấy anh cúp điện thoại, nhịn không nổi liền hỏi: “Thế nào, có giao tiền hay không, để tôi còn đi, có điều hậu quả anh tự gánh chịu.”Sở Thiên Lỗi hừ lạnh một tiếng đi đến trước mặt cô ta đưa cặp da ra, chỉ nói một câu: “Hi vọng cô giữ lời.”
“Đương nhiên.” Lệ Na vội vàng lấy đi, xoay người vào cửa. Cô sẽ giữ lời nhưng ngườikhác có tính sổ hay không cô không bảo đảm và cô cũng không liên quan.Cô đã đạt được mục đích của mình.
Thấy cô ta đắc ý, Sở Thiên Lỗi hừ lạnh một tiếng, hi vọng cô có số lấy tiền thì cũng có số hưởng thụ số tiền này.
Uông HạoThiên ngồi trong xe nhìn chằm chằm không chớp mắt vào kim giây cuối cùng cũng chỉ đến số 12, một tiếng, một tiếng đúng, nhưng điện thoại của anh không vang lên, vốn định thở phào, tim đột nhiên trĩu xuống.
Đợi thêm mười phút nữa, anh rốt cuộc không kiềm được cầm máy bấm số.
Tu tu tu tu, số máy quý khách vừa gọi hiện đang khóa.
“Đáng chết, dám giở trò với tôi.” Anh cắn răng phẫn nộ đập tay lên vô lăng. Chuyện xấu nhất đã xảy ra,chúng ôm tiền biến mất hay chúng ôm tiền rồi làm cô biến mất, anh khôngdám tưởng tượng.
Nhưng chuyện đã đến nước này, nên báo cảnh sát hay không đây? Cẩn thận suy nghĩ mọi hậu quả, anh quyết định báo cảnh sát.
Chớp mắt,một ngày lại trôi qua, thấy sắc trời tối dần, tim Uông Hạo Thiên dần dần nặng trĩu. Thời gian càng lâu cô càng gặp nguy hiểm. Nếu cô có chuyệngì anh nhất định sẽ cho Lệ Na
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lanh-khoc/1220066/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.