Thấy cô không nói gì, Hoàng Thiên Tứ buồn bã nắm tay cô: “Vi Vi, không sao đâu, nếu em không đồng ý coi như anh chưa nói gì cả, là anh quá đường đột rồi.”“Anh Thiên Tứ, anh đừng hiểu lầm, em không phải không muốn. Em chỉ là đangnghĩ, học kì này còn 2 tháng nữa là kết thúc, đợi nghỉ hè chúng ta hãytìm phòng, tìm căn nào gần công ty anh với trường em nha?” Cô đành tìm cớ từ chối.
“Ừ. Em nói gì cũng được hết.” Hoàng Thiên Tứ mỉm cười, chỉ cần cô không giận là tốt rồi, chẳng những thế cô còn đồng ý khiến anh vui mừng bất ngờ.
“Anh Thiên Tứ, đừng tốt với em như vậy.” Thích Vi Vi tựa đầu vào lồng ngực anh. Cô sợ nếu đến ngày anh biết chân tướng sự việc sẽ không chịu nổi.
“Đồ ngốc, anh không tốt với em thì tốt với ai. Em là người anh yêu nhất.” Hoàng Thiên Tứ nâng mặt cô lên, môi dần hạ thấp, lúc gần chạm vào môi cô, trong tích tắc cô lại bỗng nhiên quay đi.
Anh ngây người. Anh không hiểu sao cô lại né tránh.
Thích Vi Vi biết động tác này làm tổn thương anh, vội nói: “Người khác thấy đấy.”
Lúc này anh mới nở nụ cười, hạ giọng nói bên tai cô: “Vậy lát nữa chúng ta kiếm nơi kín đáo nhé.”
“Không thèm nói chuyện với anh nữa.” Thích Vi Vi vờ thẹn thùng trốn vào ngực anh, nụ cười trên mặt thoángmất đi, thật ra trong lòng cô hiểu vừa rồi chẳng qua chỉ là lấy cớ. Khianh hôn cô, cô lại chợt nghĩ đến Uông Hạo Thiên mà theo bản năng nétránh anh. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lanh-khoc/1220061/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.