Thích Vi Vi lấy tay nắm chặt quần áo trước ngực, hoảng sợ nhìn anh, không ngừng lui về phía sau.
Uông Hạo Thiên lại một lần nữa áp chế cô dưới thân, cố gắng kìm nén miệng vết thương đang đau đớn, phẫn nộ nhìn chằm chằm cô: “Cô nghĩ làm như vậy để bảo vệ sự trong sạch sao? Cô đừng quên, cô là do tôi dùng tiền mua về, là cô bán thân để đổi lấy.” Nói xong lại bắt đầu xé rách quần áo của cô.
“Đừng mà, van xin anh đừng làm vậy, buông tha tôi, anh đã hứa với tôi, một tuần không chạm vào tôi…………” Thích Vi Vi thật sự sợ hãi, liên tục khóc lóc cầu xin………
“Không chạm vào cô, vậy điều kiện trước tiên là gì?” Tay của Uông Hạo Thiên vói vào trong váy của cô…………..
“A……….” Cô hô to một tiếng thê lương. “Anh buông tay, anh mau buông tay.”
“Buông tay? Hôm nay tôi phải sử dụng quyền lợi của tôi, một trăm năm mươi vạn, tôi không thể phí phạm.” Uông Hạo Thiên đột nhiên kéo váy của cô ra………..
“Đừng………” Thích Vi Vi hoảng sợ khi nhìn thấy tay của anh vẫn còn đang ở trongváy, thân thể không ngừng run rẩy, cô biết hôm nay cô trốn không thoát,trong nháy mắt sức lực trong cơ thể dường như bị người ta rút ra hết,tay chân bủn rủn vô lực, chậm rãi từ bỏ giãy dụa, nhìn anh, trên khóemôi mang theo nụ cười châm chọc và chua xót: “Anh nói đúng, tôilà do anh dùng tiền mua tới, là tôi dùng thân thể để đổi lấy, anh hẳn là nên sử dụng quyền lợi của mình, để đạt được giao dịch của anh.” Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nham-tong-tai-lanh-khoc/1220033/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.