Tôi quay đầu lại thấy cô ta đang đứng khoanh tay sau lưng, khinh khỉnh cười tôi đầy châm biếm. Có mặt anh Minh ở đây nên tôi ngại, không nói gì mà chỉ giả vờ quay đi coi như không biết, Nguyệt thì tất nhiên không buông tha cho tôi:
- Sao thế, không dám nhận người quen à?
- Tránh ra đi, đừng lèm bèm.
Anh Minh nghe thế cũng quay sang hỏi tôi:
- Sao thế em?
- Không sao đâu anh ạ, anh chọn xong chưa?
- Ừ, xong rồi đây, đợi tính tiền nữa là xong.
- Thế em về trước nhé.
Nguyệt nói:
- Ơ thế thấy tao chạy mất dép à, à mà anh gì ơi, bạn này nổi tiếng là hồ ly tinh đấy, anh quen nó thì cẩn thận nhé. Nó sợ em vạch mặt nên mới vội vàng trốn đấy.
- Tôi không quen bạn. Bạn nói gì cũng chẳng liên quan đến tôi.
Cô ta thấy anh Minh nói thế thì trợn tròn mắt, quê quá nên không biết trả lời thế nào. Anh Minh thì cũng không quan tâm đến thái độ của Nguyệt mà xách cả mua lẫn kéo tay tôi lôi đi, ra đến cổng chợ tôi mới ngơ ngác giật tay anh Minh ra, cuống lên nói:
- Anh đừng kéo tay em.
- À anh xin lỗi, nãy thấy bạn kia nói thế nên mới kéo em đi. Xin lỗi nhé.
- Vâng, thôi không sao đâu. Muộn rồi em phải về nấu cơm đây, anh về luôn chưa?
- Ừ, anh cũng về luôn đây, anh đưa em về nhé.
- Thôi, ở đây gần nhà em rồi, em tự đi về cũng được ạ. Em về đây, gặp lại anh sau nhé.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nguoi-khong-yeu-minh/91985/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.