Hùng bị tôi chọc điên sẵn, giờ thấy Phong giữ tay mình thế lại càng tức. Anh ta trừng mắt nhìn chồng tôi rồi nghiến răng nghiến lợi gằn lên: 
- Thằng ranh con vắt mũi chưa sạch này, vợ mày á? Tao sợ chúng mày quá cơ, bỏ tay ra. 
- Đàn ông đứng ở giữa chỗ đông người đánh phụ nữ thì là cái giống gì? 
- Mày... 
Tay của Phong không thô to mà nhìn thon và rất đẹp, thế mà không hiểu sao anh rể tôi nhìn đô con như thế mà không thể vằng ra được, Hùng giằng mấy lần mà vẫn không xi nhê gì nên chỉ biết chửi: 
- Mấy đứa sinh viên chúng mày biết tao là ai không? Buông ra không thì đừng trách. 
- Không buông thì sao? 
- Đến lúc bị nhà trường đuổi học thì đừng bảo sao lại chọc không đúng người nhé thằng ranh. Bỏ ra. 
Cô gái đứng cạnh Hùng thấy thế cũng to mồm dọa: 
- Có bỏ ra không hay để phải gọi bảo vệ. Thích vào đồn ngồi bóc lịch không? 
Chắc là bọn họ thấy Phong còn trẻ, với cả đi với tôi nên tưởng anh là sinh viên. Chồng tôi không những không buồn giải thích mà mặt mày cũng chẳng tỏ ra thái độ gì, chỉ tăng thêm lực vặn cổ tay của Hùng, làm anh ta đau mặt xanh như đít nhái. 
- Thằng chó kia… mày thích chết à? 
- Ừ. 
- Mày chán sống rồi phải không? Mẹ nhà mày nữa, bỏ bố mày ra xem nào. Đánh tay đôi với bố mày xem nào. 
Tôi thấy hai người như sắp đánh nhau đến nơi, mà thật sự tôi cũng không muốn kéo Phong vào những 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-nguoi-khong-yeu-minh/91975/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.