Giữa buổi trưa mùa hạ, mặt trời treo cao, toả ánh nắng khắp vạn dặm. Không khí hầm hập, khô rát đến mức khó chịu.
Tại vùng biên thuỳ nước Bắc Uyển, gần thành Hoài là một thảo nguyên mênh mông, điểm vài cây đại thụ to lớn, rậm rạp. Một con đường cái quan hiếm người qua lại cắt ngang vùng cây cối xanh rì.
Lúc này, trên đường xuất hiện hai con tuấn mã, một trước một sau phi nhanh về phía trước. Bỗng người đàn ông mặc y phục màu ghi thân đeo ngự kiếm kinh ngạc lên tiếng “Khởi bẩm hoàng thượng, hình như trời sắp mưa.”
Mộ Dung Cảnh khẽ nheo đôi mắt đan phụng, đôi mày hiện rõ nét nghi hoặc, ngước lên nhìn trời. Đôi bàn tay nắm dây cương khẽ động, tuấn mã từ từ giảm tốc độ, ngài bình tĩnh nói “Hãy tìm chỗ tránh mưa trước đã.”
Cơn mưa nhanh chóng ập đến, càng lúc càng mau hạt. Xung quanh bãi cỏ xanh mướt trải tận chân trời, trước không thấy thôn làng, sau không có khách điếm, chỗ duy nhất có thể trú mưa chính là dưới tán một thân đại thụ lớn cách đó tầm trăm mét, cành lá xum xuê um tùm.
Trần Thủ nhanh chóng buộc hai con ngựa vào gốc cây. Khi quay đầu nhìn lại, chàng thấy Mộ Dung Cảnh đã bình thản, nhàn rỗi ngồi duỗi dài hai chân. Lên đường gấp gáp, dưới ánh mặt trời gay gắt lại gặp một trận mưa bất ngờ, theo lí mà nói, y phục nhất định sẽ ướt át bụi bẩn, vì mồ hôi hay nước mưa, vậy mà lúc này, Trần Thủ chẳng hề thấy chút thê thảm nào trên người ngài.
“Trần Thủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-mot-hoang-hau-khong-tranh-sung/175149/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.