- Tiểu thư bây giờ chỉ mặc y phục màu hồng nàng hồi trước không như thế!
Giọng nói vốn âu sầu bi thương của Ngọc Nhi kể đến đây liền nghẹn ngàohẳn đi khiến Thiên Lãnh đặc biệt chú ý, hắn biết trân bảo chỉ thích màuhồng mọi vật dụng từ trang sức đến váy áo đến đều mang sắc nhàn nhạtgiống màu cánh hoa sen kia.
- Có ẩn khuất gì sau sự lựa chọn đó ?
- Nàng trước đây rảnh rỗi rất thích lên chùa dâng hương nghe giảng Kinh Phật bây giờ nửa bước chân cũng không ghé vào nơi đó.
- Vì sao?
- Không biết!
Nàng lắc đầu từ chối cho ý kiến, tiểu thư thay đổi một cách nhanh chóngmặt lý do tại sao thì nàng vô phương biết rõ. Linh Nhiên vốn dĩ khôngbiết võ công cũng chẳng phải kẻ thích gây sự đụng tay đụng chân là lấymạng người nhưng là…
Nàng ấy bây giờ chính xác là một cao thủ.
- Ngươi từ chối giúp ta, ta có thể lý giải nguyên cớ.
Thiên Lãnh đinh ninh nữ nhân này vì ghét hắn nên không chịu giúp, nàngta là người thân cận bên cạnh trân bảo nhất hắn phải nhường nhịn.
- Ta yêu Nhiên Nhi ta thật sự rất yêu nàng ấy.
Đáp lại lời nói của hắn là một mảnh tĩnh lặng, Ngọc Nhi hết sức thờ ơthái độ phớt lờ coi thường người kia mười phần chắc chắn là học từ chủnhân mà ra. Ngươi yêu nàng thì sao chứ, một lời yêu một lời cầu xin thathứ là xong chuyện ư ? Nếu vậy những nỗi tủi nhục uất ức của tiểu thưnăm xưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-long-vuong-phi-lanh-lung/2146401/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.