Sử Tiết nhìn chủ nhân sau khi nghe tin tức bẩm báo về vương phi thìcứ ngồi bần thần trên ghế, bỏ quên hắn đang đứng tê hết cả chân chờ lệnh thì khe khẽ thở dài. Tình yêu! Đó là cái thứ chết tiệt gì vậy nhìn chủnhân của hắn xem bị nó hại thê thảm một chút phong phạm tuấn lãng nămxưa cũng chả còn.
- Chủ nhân!
Hắn hết kiên nhẫn đành to gan mạn phép cắt đứt dòng trầm tư của chủnhân, kêu ba lần mà người kia vẫn ngồi đơ như tượng hắn thật muốn ngất.Nói xui xẻo chứ nếu lúc này có địch nhân tấn công ngài ấy chết như thếnào còn không biết đâu. Cả tháng trời vương phi bỏ đi ngài ấy không ngẩn ngơ thì ngồi lặng lẽ, thê tử mất dạng ngài như người mất hồn.
Hắn thật không rõ ngày đó xảy ra chuyện gì, trong lòng có chút nghi ngờvương gia bị vương phi tập kích xém bỏ mạng nhưng biết điều ngậm miệng.Thuộc hạ thân cận lúc này đều biết vương phi trong mắt ngài là trân bảobất khả xâm phạm, thiêng liêng còn hơn cả thần thánh, kẻ nào ăn nói hớhênh mạo phạm nàng ấy một câu thử xem… hắn không bị ngài dọa chết khiếpmới lạ.
- Ngươi nói nàng với hắn là quan hệ gì?
- Cái này…
Chủ nhân nãy giờ im lặng như thóc bỗng nhiên mở miệng hỏi một câukhiến hắn ú ớ bó tay. Ngài hỏi hắn rồi hắn hỏi ai, tin báo cũng chỉ đềcập đến địa điểm vương phi đang tá túc có tiết lộ thêm gì đâu?
- Gọi Ngọc Nhi vào cho ta!
- Vâng!
Sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-long-vuong-phi-lanh-lung/2146379/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.