Nàng nhẹ bước lên đài cao, một thân hồng y thanh thanh thoát tục hoàn toàn thu hút tất cả ánh nhìn. Mọi người im lặng hồi hộp chờ đón nhịvương phi kia sẽ trổ tài ra sao. Thiên Lãnh vẫn bất động tại chỗ nhìnnàng ngây dại, thẳm sâu trong lòng bỗng trào lên một cảm giác tự hào.Trân bảo của hắn thiên hạ vô song lùng khắp nhân gian cũng không tồn tại một nữ tử sánh bằng nàng .
- Nương nương, ta có thể mượn đàn của nàng một chút không?
- Vương phi đừng ngại nàng cầm đi.
Kỳ phi nương nương cười gượng miễn cưỡng đưa huyền cầm yêu quý củamình cho Linh Nhiên. Đàn này là bệ hạ ban thưởng cho nàng từ lúc tiếncung trước giờ trân trọng nó như bảo vật đương nhiên không muốn ngườikhác động vào. Linh Nhiên đưa tay đón nó rồi khẽ gật đầu cảm tạ, nàngthừa biết nàng ta không muốn cho mượn nhưng ai bảo đàn cây đàn này đẹpquá làm chi? Nếu muốn trách thì trách hoàng đế phu quân của ngươi ấy,dám ép nàng biểu diễn góp vui.
- Thần muội bêu xấu.
Xoay tròn một vòng y phục tung bay, nàng vô thanh nhẹ nhàng ngồixuống, ngón tay thon dài khẽ lướt qua dây đàn. Một chuỗi âm thanh thánhthót trong trẻo nghe như tiếng nước chảy róc rách cất lên. Trong phútchốc sảnh đường đông nghịt người chỉ còn lại tiếng đàn lúc trầm lúc bổng tưởng như tiếng gió thổi vi vu, sau lúc lại như tiếng mưa rơi trên lárồi xuất hiện tiếng chim vỗ cánh rào rạt.
Dưới ánh nến sáng trưng của hoàng cung điều thần kỳ bỗng xảy ra, mộtloạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-long-vuong-phi-lanh-lung/2146341/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.