Ngày hôm nay lắm người dị thường ở Tĩnh Nguyệt Am, An Tây Nguyệt lẻn vào trong Hậu viên, âm thầm suy đoán nếu có người muốn hãm hại sẽ không chọn nơi náo nhiệt đông người, đa số phòng nhỏ đều không có ai ở có thể họ đều ở bên ngoài xem náo nhiệt...
An Tây Nguyệt vừa suy nghĩ vừa chậm rãi đi tới, tình cờ nhìn thấy một ni cô mặc áo sẫm màu hai tay chắp thành hình chữ thập, vẻ mặt không vội không nôn nóng, không nghĩ tới ở đây diện tích còn lớn như vậy, mỗi căn phòng đều giống nhau như thế thật sự rất khó phân biệt.
Trong đầu An Tây Nguyệt vẫn còn nhớ một ít, kiếp trước nàng cũng có tới Tĩnh Nguyệt Am một lần nhưng không đi vào trong, diện tích của Tĩnh Nguyệt Am chiếm cực lớn lại đặt ở gần với kinh đô nên rất náo nhiệt, chỉ là nàng không nghĩ tới một ngôi chùa cũng có đình các lầu đài nhiều như thế, ngay cả một cây cầu nhỏ bắt ngang qua một dòng suối, hòn non bộ...
Không phải nói đa phần sống ở chốn Phật môn đều chịu kham khổ sao?
Đột nhiên nhìn thấy một tiểu ni cô, An Tây Nguyệt nhanh chóng thu lại suy nghĩ mà nở nụ cười nhợt nhạt, lo lắng gọi: "Xin hỏi tiểu sư phụ, nhà vệ sinh của các người ở đâu vậy, ta mót quá mà phu nhân nhà ta vẫn còn chờ ta quay về hầu hạ đấy."
Tiểu ni cô chưa phát hiện chuyện lạ gì, hương hỏa Tĩnh Nguyệt Am dồi dào, khách hành hương lui tới không đếm xuễ, nhiều phu nhân, tiểu thư nhà thế gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-giang-son-lam-sinh-le-cuoi-dich-nu/918701/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.