Edit: Vũ Quân
Đêm qua Chu Y Y khuất phục dưới dâm uy của Nghiêm Kỳ nên đã đồng ý làm người mẫu tranh sơn dầu cho anh. Vốn dĩ vẽ một bức cho mình cô rất vui, nhưng Nghiêm Kỳ lại muốn vẽ tranh chân dung khỏa thân. Chu Y Y không đồng ý, anh liền đem cô đè ở trước cửa sổ hung hăng lăn lộn đến nửa đêm, cho đến khi Chu Y Y buồn ngủ cả người mềm nhũn vô lực, rơi vào đường cùng cô đành phải đồng ý với yêu cầu của anh.
Sáng sớm Nghiêm Kỳ đã tỉnh lại, anh ở trong thư phòng chuẩn bị dụng cụ vẽ tranh, trong miệng còn hừ vài tiếng cười nhỏ, thích ý đến nụ cười tươi trên miệng chưa từng hạ xuống.
Đêm qua lăn lộn quá muộn, phút cuối cùng đã là nửa đêm mới ngủ, Chu Y Y còn đang nhắm mắt ngủ say, không hề có dấu hiệu tỉnh lại. Nghiêm Kỳ nhìn cô, tầm mắt nhợt nhạt có một vòng quầng thâm, cũng không đành lòng đem cô đánh thức. Cô làm người mẫu cũng không cần phải động đậy, cứ dứt khoát để cô ngủ đi vậy.
Tay chân Nghiêm Kỳ nhẹ nhàng xốc chăn mỏng của cô lên, một tay ôm lưng một tay xuyên qua đầu gối ôm cô đến sofa trong thư phòng.
Ngoài cửa sổ ánh nắng ấm áp chiếu lên da thịt trần trụi trắng nõn, phảng phất như quanh người cô tỏa ra một vòng sáng, cô giống như vị thần trong lòng Nghiêm Kỳ, chỉ dẫn anh đi về phía ánh sáng.
Bút vẽ sột soạt trên mặt giấy, hàng mi tú lệ, đôi mắt khép chặt, môi mềm xinh đẹp, đầu hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-gi-chua-khoi-cho-anh/1753119/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.