Edit: Vũ Quân
====
====
Ngày hôm sau sáng sớm Chu Y Y đã tỉnh lại, trong lòng có bận tâm nên ngay cả thân thể mệt mỏi cũng không có cách nào ngủ tiếp.
Đi xuống lầu làm bữa sáng cho hai người, vừa vặn theo quy định đồng hồ sinh học của Nghiêm Kỳ đưa lên, cô cũng không muốn đánh thức Nghiêm Kỳ, hai người yên tĩnh ở phòng khách nhỏ ăn bữa sáng.
Lúc ăn cơm trưa Chu Y Y cũng không có tâm trạng, tùy tiện nấu hai món. Trong lòng cô tràn đầy suy tư về việc sắp làm tối nay, dù sao cũng cảm thấy trong lòng bấp bênh.
Hôm nay thời gian trôi qua dường như đặc biệt chậm, mỗi một khắc đều làm Chu Y Y cực kì dày vò, chỉ hy vọng trời mau tối, lại sợ tối nay sẽ là ác mộng.
Thật vất vả đến 5 giờ chiều, Chu Y Y ở trong phòng ngủ dùng gậy mát xa tự khiêu khích, sau đó cô nhét trứng rung vào, xách túi đi về phía phòng Nghiêm Kỳ.
Từ buổi sáng Nghiêm Kỳ tỉnh lại vẫn luôn chờ Chu Y Y đến, nhưng lúc ăn cơm trưa anh chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được cô ở bên cạnh nhưng không nhìn thấy cô, trong lòng vừa mất mát lại bất đắc dĩ.
Còn cho rằng buổi tối mới có thể thấy cô, không nghĩ đến chạng vạng cô đã đến tìm còn nói muốn đưa anh ra ngoài.
Đã rất nhiều năm anh không ra cửa, trong trí nhớ mơ hồ còn nhớ rõ lúc còn nhỏ đi theo ba mẹ ra ngoài. Thế giới bên ngoài không khiến anh tò mò, cũng không thể bao dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-gi-chua-khoi-cho-anh/1753094/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.