Vào lúc Viên Lộ Chi và Kha Tri Hạm chú ý đến hai người, Kha Nhược Sơ vẫn còn đang ôm lấy cổ Thịnh Như Ỷ, hôn nhau say đắm.
Mới đầu, Viên Lộ Chi nhìn một cái thấy bóng dáng quen thuộc, cho đến lúc quan sát kỹ.
Làm gì nhận sai người, đó chính là Kha Nhược Sơ.
Sắc mặt Viên Lộ Chi lập tức thay đổi.
Coi như tạm thời không thấy hình ảnh trước mắt, bà quay đầu nhìn đi chỗ khác, cố gắng bình tĩnh.
Vốn dĩ là người sĩ diện, hơn nữa Kha Tri Hạm cũng nhìn thấy, tâm trạng Viên Lộ Chi càng khó chịu.
Kha Tri Hạm đỡ trán, sao lại trùng hợp thế.
Mơ hồ nghe có tiếng bước chân, Kha Nhược Sơ buông môi Thịnh Như Ỷ ra, mặt cứ vậy vùi vào trong cổ Thịnh Như Ỷ.
Chỉ ôm thôi cũng thấy thẹn.
Thịnh Như Ỷ ôm chặt Kha Nhược Sơ, khẽ nói, "Về nhà đi, chị muốn."
Mỗi lần, nghe Thịnh Như Ỷ chủ động nói muốn, Kha Nhược Sơ không cưỡng lại được, cô hừ nhẹ, "Vâng."
Cứ như vậy ôm nhau một lúc, hai người cũng không chú ý người đi qua là ai, cho đến lúc xoay người chuẩn bị đi về....
Kha Nhược Sơ nhìn hai người đứng đó không xa, gót chân chì lại, bất động, nụ cười trên mặt cứng lại, tim đập như trống gõ.
Bốn người đối diện nhau im lặng, làm cho không khí xấu hổ thở không thông.
Sau khi đến gần, giáp mặt nhau.
Giống như nằm mơ vậy.
Đột nhiên không kịp chuẩn bị, cứ vậy bị đưa ra ánh sáng, vẫn dưới tình cảnh xấu hổ.
Chắc chắn mẹ cô vừa nhìn thấy cô và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-dong-tieng-long/959971/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.