Thái độ vừa thẹn thùng lại chủ động của Kha Nhược Sơ làm nụ cười của Thịnh Như Ỷ càng sâu hơn, cô ôm lấy gương mặt nhỏ của Kha Nhược Sơ, nhìn chằm chằm, khẽ nói, "Vào phòng làm gì đây, lại muốn chơi lưu manh với chị à?"
Người kia càng xấu hổ thì cô càng muốn ghẹo.
Kha Nhược Sơ nghe thấy giọng khàn khàn của Thịnh Như Ỷ, hơi thở ấm áp cứ quẩn quanh bên mặt, hơi thở của cô trở nên gấp gáp hơn, nhìn chăm chú vào gương mặt kia, đỏ mặt lẩm bẩm một câu, "Làm gì với vợ của em, có thể gọi là lưu manh sao?"
Một câu rất hợp tình hợp lý nói ra, nhưng mà với cái phản ứng yếu ớt của Kha Nhược Sơ, thật sự quá đáng yêu.
Thịnh Như Ỷ nghe xong, đôi môi đỏ cong lên, nụ cười càng quyến rũ hơn, đầu ngón tay cô nhẹ nhàng gãi lên eo Kha Nhược Sơ, vừa cào vừa nói, "Ôi coi tiền đồ tiểu lưu manh kìa."
Kha Nhược Sơ cười lớn tiếng, cả cơ thể run lên.
Thịnh Như Ỷ vẫn không chịu buông tha cho cô.
Kha Nhược Sơ ở trong lòng ngực Thịnh Như Ỷ xoắn qua xoắn lại, cười đến mức thở không nổi, "Ngứa, chị ơi, em sai rồi...."
Tiếng cười trong veo vang lên không ngừng, hai người ở trên sô pha uốn éo với nhau.
Kha Nhược Sơ cảm thấy cầu xin không có tác dụng, cô đành dùng đòn sát thủ, trực tiếp câu lấy cổ Thịnh Như Ỷ, cưỡng hôn.
Hai đôi môi quấn quít lấy nhau, quả nhiên làm cho mọi thứ trở nên yên tĩnh hơn. Hai đôi môi cứ thế vuốt ve, vờn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-dong-tieng-long/959958/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.