"Bảo bối, làm sao vậy...." Thịnh Như Ỷ nhỏ giọng hỏi, vùi đầu ngửi mùi hương sữa quen thuộc trên người Kha Nhược Sơ, trong giọng nói không thể che dấu được hơi thở dục vọng.
Đêm khuya, thời gian vừa vặn.
Thích hợp làm chút chuyện gì đó.
Nhưng mà người trong lòng ngực lại im lặng.
Cánh tay Kha Nhược Sơ vẫn ôm lấy eo Thịnh Như Ỷ, chỉ là không nhúc nhích.
Cư nhiên....
Thịnh Như Ỷ xoay đầu, nheo mắt điều chỉnh lại hơi thở, mím môi, có bao nhiêu bất đắc dĩ, cứ tưởng đâu cái đứa ngốc này đột nhiên thông suốt, không chống lại được sự cám dỗ nữa chứ?
Nào ngờ ngủ mất tiêu, chỉ là nói mớ mà thôi.
Tự dưng bị trêu chọc một phen, lúc này cả cơ thể Thịnh Như Ỷ nóng lên. Trời ạ, Kha Nhược Sơ còn cọ cọ ôm lấy cô, thật sự khó nhịn được mà.
Đúng là người sống sờ sờ cũng bị cô nhóc này bức chuyển sang cấm dục.
Kha Nhược Sơ cùng Thịnh Như Ỷ nằm chung trên một cái giường, lúc đó Kha Nhược Sơ còn cho rằng đêm nay kích động đến mức mất ngủ, ai nào ngờ chẳng được bao lâu ngủ mất.
Chắc có lẽ ban ngày làm phẫu thuật đứng khá lâu, cho nên mệt mỏi, đúng là mệt mỏi vĩnh viễn là liều thuốc ngủ tốt nhất.
Ôm Thịnh Như Ỷ, Kha Nhược Sơ ngủ ngon giấc, đến lúc có điện, cả phòng sáng bừng nhưng ban ngày cũng không thức giấc.
Thịnh Như Ỷ thuận tay tắt đèn, chỉ để lại đèn trên đầu giường.
Ngọn đèn chiếu lên giường, một mảnh vàng ấm áp.
Cô lẳng lặng nhìn Kha Nhược Sơ nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-dong-tieng-long/959949/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.