Trong phòng tối đen, Cố Dĩ An nằm trên giường nghe tiếng nước truyền ra từ trong phòng tắm, cảm xúc của cô còn chưa hoàn toàn bình phục lại, hô hấp khiến bộ ngực phập phồng, trên trán có tầng mồ hôi mỏng, tựa như thân thể Ôn Thần vẫn còn ở đó; nghĩ đến sự điên cuồng của anh khi gần bắn tinh, cảm giác âm đế bị đỉnh nóng rát đau đớn lại lần nữa ập đến.
Cô nhanh chóng từ trên giường ngồi dậy, chân trần đi ra khỏi phòng ngủ, từ tủ lạnh lấy ra một chai nước đá, sau khi uống vài ngụm, nhìn những toà nhà cao tầng sáng rực rỡ ngoài cửa sổ sát đất, áp lực cứ thế ùa đến, rất nhanh đã đem sự xao động trong lòng bình tĩnh lại.
Cũng có thể là do thuốc đã hết tác dụng, thân thể cô bắt đầu cảm thấy vô cùng mỏi mệt, cô nằm xuống sô pha, không muốn mở mắt chút nào.
Tắm rửa xong, Ôn Thần đi tới phòng khách, nhìn thấy cô đang nằm trên sô pha, ánh mắt hơi nhíu lại, anh đi qua bế cô lên.
Cố Dĩ An lập tức cảnh giác mở mắt ra, thân thể lại khôi phục sự bài xích thường ngày, hai tay theo quán tính đẩy cánh tay anh ra.
Ôn Thần ôn nhu nhắc nhở: "Không muốn thật sự bị làm thì ngoan ngoãn chút cho tôi."
Lời này quả thực có tác dụng, cô không còn giãy giụa nữa.
Ôn Thần ôm cô vào bồn tắm đã được xả nước ấm rồi đi ra ngoài.
Cố Dĩ An nằm trong bồn tắm, dòng nước ấm áp làm từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-danh-nghia-hon-nhan-can-bo-cap-cao-/3619829/chuong-14.html