Thanh Phong xé rách áo của cô. Làn da trắng nõn hiện ra mịn màng hơi ửng hồng.
Vừa nãy là cô suýt nữa bị Thanh Hiên cưỡng hiếp. Bây giờ lại bị cái tên này xé áo. Rốt cuộc huynh đệ nhà này cũng chỉ tới thế thôi. Khiến lúc đầu cô còn lầm tưởng hắn là người tốt.
Thẩm Tiêu run rẩy che chắn trước ngực. Hai chân cô khụy xuống lom khom co người lại. Thanh Phong thấy biểu hiện của cô như vậy thì trầm mặc. Hắn nhíu mày, thả người cô ra rồi quay lưng lại.
- Tốt nhất nhanh lên cho ta!
Không biết hắn lấy một bộ xiêm y từ đâu ra vứt xuống đất rồi biến mất. Cô run run đưa tay chạm vào bộ xiêm y. Quả thực cô vẫn thích mặc mấy bộ đồ thể thao hiện đại hơn. Bản thân lại không biết mình đang ở phương địa nào nên đành ngậm ngùi cởi nốt chiếc quần bó xuống ôn tuyền tắm rửa sạch sẽ.
Dường như đã liệu tính được thời gian. Khi Thanh Phong trở lại thì cô đã mặc xiêm y chỉnh tề đứng đó. Gương mặt hắn có vẻ hơi khó chịu hơn lúc đầu. Hắn quay người ra hiệu cho cô theo sau.
Thẩm Tiêu im lặng.
Bộ xiêm y cô mặc trên người theo phong cách cổ trang màu xanh ngọc bích. Họa tiết rất đơn giản không có phức tạp. Mặc trên người cảm giác rất dễ chịu.
Thanh Phong dẫn cô qua một chiếc cầu, cô có liếc mắt xuống bên dưới. Bản thân suýt hoảng hồn. Bên dưới là vực sâu đen tối không thấy đáy. Thỉnh thoảng có những tiếng gào thét ghê rợn. Cả một khung cảnh toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-ran/1786330/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.