*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai năm trôi qua, anh ta vẫn còn vui vẻ quên lối3 về trên con đường xem mắt, đúng là khiến người ta khó hiểu.
“Anh còn trẻ, không muốn bị gia đình ràng buộc.” “...” Ngoài 2trợn mắt ra thì có thật sự không biết nên dùng vẻ mặt gì để đáp lại anh ta.
“Cũng chính vì ba mẹ anh cứ giục anh đi xem mắ5t, giục anh mau mau kết hôn, chứ thật ra anh không vội.
“Đúng thế.” “Thế em định khi nào về? Hay là đợi Cố Thành Kiêu đến tìm em? Vài ngày nữa anh ta mới tới tìm em thì sao?”
“Thấy em thiếu tự tin kiểu này, còn tình thú gì nữa? Cưới một cô vợ hễ cãi nhau là bỏ nhà ra đi, nói thật, anh thà ở một mình còn hơn.”
“...” Lâm Thiển nghe chiều hướng hơi sai sai, bèn giải thích cho mình, “Đâu phải em bỏ nhà ra đi, em chỉ là...
chỉ là...
tạm thời không muốn về nhà mà thôi.
Cuộc sống đã vất vả thế rồi, không tìm được một người tri kỷ có th4ể trò chuyện, thể chẳng phải quá tủi thân cho mình hay sao? Không phải ai cũng may mắn, thoắt cái đã tìm được một nửa của mình, du0yên phận của anh vẫn chưa tới thôi.” “Ái chà, không ngờ anh còn tin vào duyên phận kiểu đó, chẳng lẽ không phải mượn cớ sao?” “Em biết là được rồi, đừng vạch trần anh chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854195/chuong-983.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.