*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô ta phát run, siết chặt hai chiếc điện thoại trong tay.3
“Đưa điện thoại của Lâm Du đây!” Dương Liễu Nhi trừng mắt, xòe tay, bảo Phan Khả Vận giao nộp điện thoại.
Pha2n Khả Vận trơ mắt nhìn Lâm Du bị đưa vào thang máy.
“Bây giờ em lập tức về nhà cho chị, nghĩ thông suốt rồi đến gặp chị.” Đối mặt với sự cứng rắn của chị họ, Phan Khả Vận bó tay chịu chết.
Tại cửa khách sạn, Phan Khả Vân vừa hoảng loạn vừa thận trọng chạy ra ngoài.
Sau khi xác định chị họ không đi theo, cô ta vội vàng lấy điện thoại giấu ở bên hông váy ra.
Lúc đó, Dương Liễu Nhi chỉ nhìn thấy tay phải cô ta cầm điện thoại, chứ không ngờ bên tay trái cô ta còn cầm một chiếc điện thoại khác.
Phan Khả Vận gấp gáp gọi điện cầu cứu.
“Chị cảnh cáo em, chuyện này em phải coi như không biết gì hết.
Nếu em lắm mồm, công ty của ba em không chỉ đơn giản là phá sản thôi đâu.” Phan Khả Vận hèn nhát rúc vào góc tường.
Trước đây cô ta đều nhìn chị họ bằng ánh mắt sùng bái.
Không biết bắt đầu từ khi nào, trong sự sùng bái ấy còn có thêm sự nghi ngờ.
Còn hiện giờ, ánh mắt cô ta nhìn chị họ chỉ toàn là sợ hãi.
Cửa thang máy đóng lại, cô ta cảm nhận được sự đè nén nghẹt thở.5
“Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854184/chuong-972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.