Diệp Thủy Tiên và Phó Bạch Tuyết không nói với nhau nhiều tình cảnh hết sức quái dị
Lâm Th3iển đá chân Cố Thành Kiêu dưới bàn, cố gắng nháy mắt ra hiệu với anh.
Cổ đại nhân ngồi rấ2t điềm nhiên, vững như bàn thạch
“Nói gì đi lão Cổ.” Lâm Thiển nghiêng tới gần, nói nhỏ<5br>
Nhận được tín hiệu cầu cứu của vợ, anh không dám không làm theo
Thế là, lúc này Cố4 Thành Kiêu mới mở miệng nói vài tiếng: “Hay là lại gọi thêm vài món đi.” Không khí càng thêm gượ0ng gạo
Lâm Thiển liếc mắt trừng anh, vẻ mặt Cố Thành Kiêu hết sức vô tội, chứ nói gì bây giờ? Lâm Thiển chỉ có thể đích thân ra trận: “Lúc nãy hai người đi xem gì thế?” Hai người ngoại quốc, đến một thành phố lạ lẫm, ngôn ngữ chẳng thống, lại chưa quen cuộc sống ở đây, đêm hôm bảo bọn họ ra ngoài thì có thể chơi cái gì? Lâm Thiển tự thấy ngượng mồm, thể là cô cũng học theo lời Cố Thành Kiêu: “Ha ha, hay là lại gọi thêm vài món?..
Dù sao giờ vẫn còn sớm...”
Thật ra thì hiện giờ đã không còn sớm nữa, một nửa cửa tiệm trên đường dành cho người đi bộ đã đóng, du khách không còn nhiều
Chỉ có những khách khứa bên ngoài nhà hàng là vẫn còn nhiệt tình xếp hàng đợi vào bên trong ăn tôi.
À không, phải là ăn khuya mới đúng
Rốt cuộc cũng rời khỏi nhà hàng, người phụ trách làm nóng bầu không khí là Lâm Thiển cũng chẳng biết nói gì hơn
Màn đêm bao phủ cả thành phố lớn, đèn trang trí rực rỡ, đèn neon lộng lẫy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854158/chuong-946.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.