Trong lòng Lâm Tiêu không vui, “Thật ư?”
“Anh còn có thể gạt em sao? Cô ta 3còn không chịu để anh bố trí người cho em, may mà anh thông minh, tìm Mạc Tang đàn2 áp cô ta, cô ta mới không phản đối đấy.” Lâm Tiêu nghiến chặt răng, bấm tắt điện 5thoại, xoay người ôm lấy cổ ông ta và áp sát vào, thì thầm bên tai ông ta: “Nó khô4ng phải em gái của em, Cố Đông Quân cũng không phải em rể của em
Em kết hô0n, nó cướp chồng em, em yêu đương, nó cướp bạn trai em, em không có thứ em gái này.” Quý Đường dừng lại, “Em nói gì cơ?”
Lâm Tiêu tỏ ra đau lòng, mắt ngấn lệ: “Trước kia em quá thành thật, thấy nó là em gái em nên nhường nhịn
Bây giờ nghĩ lại, em thấy mình thật sự quá ngu
Anh nghĩ xem, sao ba mẹ em lại muốn cắt đứt quan hệ với nó chứ? Là vì trút giận cho em đấy.” Như những quần chúng khác, Quý Đường cũng chỉ nghe đại khái chứ không điều tra chi tiết chuyện của nhà họ Lâm năm đó
Ai lại thèm quan tâm chuyện năm đó rốt cuộc là thế nào chứ? Giờ phút này, nhìn dáng vẻ khóc lóc đau khổ của Lâm Tiêu, ông ta hơi thương xót, “Không ngờ cô ta lại là người như vậy, anh thương em quá, sau này hãy để anh yêu thương em được không?” Lâm Tiêu không nói gì, chỉ càng khóc nhiều hơn
Nghĩ về quá khứ, cô ta đau lòng thật sự, nước mắt cũng có ba phần chân thành
“Thật ra anh và vợ đã ly thân nhiều năm, tình cảm đã phai nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854154/chuong-942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.