Hà Mộ Tình lại chỉ vào nhóm người đang bao vây3 bọn họ, gào lên: “Cô, cô, cố, cô, còn cô nữa2..
bớt nói mấy thứ như ước mơ, tài nă5ng đi! Đợi tương lai có cơ hội vào được giới 4giải trí, các cô sẽ biết mấy thứ đó đều là ch0ó má, còn chẳng thực tế bằng việc tìm cho mình một ông chủ để dựa!” Tiếng rống vừa hét lên, đám cô gái nhỏ bên cạnh im thin thít
Những kẻ nhát gan nhanh chóng rủ nhau chạy xa khỏi chỗ thị phi này
Lâm Tiêu chế nhạo: “À, nếu nói như vậy, hóa ra cô không tìm được ông chủ rồi? Hay là do mấy ông chủ lớn đó gai mắt cô?” “Cô còn ở đó nói bậy nói bạ! Chẳng phải cô ỷ mình có em gái làm phó đạo diễn sao, cô có gì hay ho mà huênh hoang? À, đúng rồi, ngay cả em gái cũng chẳng thân thiết.” Lâm Tiêu không nghe nổi nữa, nhấc tay lên định tát một cái vào mặt Hà Mộ Tình
Hà Mộ Tình không chịu yếu thế, lập tức đánh lại, túm tóc Lâm Tiêu kéo, đánh vào mặt cô ta
Hai người kéo tóc nhau, tay đấm chân đá, không ai nhường ai, đánh đến độ lăn thành một đám dưới đất
Lâm Du thấy thế thì gấp gáp hô lớn: “Đừng đánh, đừng đánh nữa!”
Nhưng chẳng ai thèm nghe
Nơi này là phía sau nhà hàng, hiện giờ là thời gian ăn uống
Người của tổ quay phim đều đang ở phòng ăn, có vài người vác máy quay phim nhưng đều đang ở quảng trường phía trước, cho nên nơi này chẳng hề có một camera nào
Lâm Thiển nhạy bén, chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854149/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.