*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cho đến nay, đây vẫn còn là một vụ án chưa được giải quyết.
Ba mươi năm, rất nhiều người đã quên vụ án thảm sát này, ngược lại cái tên “Thôn Quỷ” càng khắc sâu vào trong trí nhớ mọi người.
Rốt cuộc chiếc xe cũng xuyên qua bụi cỏ rậm rạp, phía trước là một bãi đất bằng phẳng, xa hơn nữa là từng dãy nhà rách nát cũ kĩ.
“Sao lại tối như vậy?” Phạm Dương Mộc nổi lên nghi vấn: “Cậu chắc3chắn bọn chúng ở bên trong?”
“Chắc chắn, nhưng tôi cũng lấy làm lạ, sao chẳng có một chút ánh sáng nào?”
Cố Thành Kiêu điềm tĩnh ra lệnh: “Tiểu Cao Tử, tiếp tục lái xe về phía trước.”
Xe chạy một đường thẳng về phía trước, đèn xe có thể thu hút sự chú ý của người khác cho nên không thể bật. Bọn họ đành mượn ánh trăng sáng để từ từ dò dẫm đường đi.
Trác Việt nói: “Chúng ta đã vào thôn rồi, nơi này là quảng trường, hai bên có nhà cửa, nhà tổ ông ngoại tôi ở tận bên trong cùng.”
Cố Thành Kiêu: “Lái tới phía trước.”
Phạm Dương Mộc nhắc nhở một câu: “Lão Đại, có khi nào là bẫy hay2không? Đừng để đến lúc đó bị bọn chúng làm một mẻ tóm gọn.”
Cố Thành Kiêu: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854122/chuong-910.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.