*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tuy rằng hình thể Tư Khoa Giai cao lớn hơn Trác Việt, nhưng động tác của Trác Việt lại nhanh nhẹn và linh hoạt hơn
Anh ta chạy bằng băng trong bụi cỏ
Khoảng cách giữa Trác Việt và Tư Khoa Giai dần kéo dãn, cỏ dại um tùm trở thành vật che chắn tốt nhất cho anh ta
Tư Khoa Giai càng vội vàng lại càng đuổi không kịp
Anh ta bất ngờ đứng chững lại, giơ súng bắn về phía bụi cỏ dại rậm rạp mà Trác Việt biến mất lần cuối
Âm thanh vọng lại quen thuộc, là tiếng đạn bắn trúng mục tiêu
Tư Khoa Giai cất bước đuổi theo, đuổi được chừng mười mấy bước, anh ta phát hiện có máu3tươi dính trên phiến lá thon dài, bên trên còn có giọt máu
Quả thật anh ta đã bắn trúng Trác Việt, nhưng không biết bắn trúng chỗ nào
Nếu như vậy, chắc chắn Trác Việt không chạy xa được
Tư Khoa Giai hô lớn với đám người đằng sau: “Hắn ta trúng đạn rồi, chạy không xa được, mau đuổi theo!”
Đuổi tới cuối đường, chân Tư Khoa Giai vô ý bước hụt, cơ thể không giữ được thăng bằng mà trượt xuống dưới lòng bàn chân mất trọng lượng
Cùng lúc đó, cánh tay dài của anh ta vươn ra phía sau, túm được một nắm cỏ, nhờ vậy mới có thể treo người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854105/chuong-893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.