*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai ông bà rất hoan nghênh Lâm Thiển đến thăm.
“Ông, bà, đã quấy rầy hai người rồi
Đây là chồng cháu, Cố Thành Kiêu.” Bà cụ ngẩng đầu lên nhìn anh, trông anh dáng dấp cao lớn, tuấn tú đẹp trai, giống như bước ra từ tấm áp phích
Bà cười nói: “Cháu gái, bà đã nói mà
Cháu tốt như vậy, chắc chắn chồng cháu sẽ trở về thôi.” Vẻ mặt Cố Thành Kiêu mù mờ, nói thế là có ý gì?
“Chúng cháu đến đây nghỉ phép
Anh ấy muốn xem thử chỗ trước đây cháu từng ở, cho nên cháu mới dẫn anh ấy đến.”
Gặp người quen nơi đất khách quê người, bà3cụ vô cùng mừng rỡ, thân thiết kéo tay Lâm Thiển, phấn khích nói: “Hai đứa cứ ở đây đi, muốn ở bao lâu cũng được
Còn nữa, hai đứa đừng có đưa tiền cho bà, đưa tiền là bà giận đấy.” “Hì hì, cảm ơn bà, cảm ơn ông.” Bà cụ lại nhìn về phía Cố Thành Kiêu, nói lời sâu sắc: “Tiểu Cổ, tu trăm năm mới được ngồi cùng thuyền, tu ngàn năm mới được chung chăn gối
Kiếp này hai đứa có thể làm vợ chồng là do tu hành ngàn năm mới có được nhân duyên này
Cháu cũng đừng hồ đồ rồi lại bỏ lỡ người vợ tốt như Tiểu Thiển.” Cố Thành Kiêu cảm thấy chắc chắn có hiểu1lầm gì đó trong chuyện này
“Cuộc sống trên đời, không chỉ có củi gạo dầu muối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854077/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.