*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nhanh, chị ấy phát độc trong lúc ngủ rất dễ xảy ra chuyện.” Nói rồi Trác Việt vặn nắp bình, đổ viên thuốc muốn cho Lâm Thiển uống ra.
“Anh dừng tay cho tôi!” Cố Thành Kiêu hét lên: “Cách xa bọn tôi ra!!!”
Thấy con sư tử đực nổi giận, Trác Việt cũng giật mình
Nếu Lâm Thiển xảy ra chuyện thật, vậy thì anh ta không cần phải hi vọng xa vời rằng Cố Thành Kiêu sẽ giúp mình.
“Nếu chị ấy có mệnh hệ gì thì anh sẽ giết tôi ngay lập tức, tôi sẽ không bỏ mặc mạng sống của mình, tôi không hề muốn chị ấy xảy ra chuyện.” Nhìn Lâm Thiển lạnh ngắt trong lòng mình, Cố3Thành Kiêu hơi luống cuống
Anh sững người nhìn Trác Việt nhét viên thuốc màu trắng vào miệng Lâm Thiển
Anh chấp nhận để anh ta làm như thế
Sau đó, Trác Việt lại vội vã đi ra ngoài rót một ly nước đem vào, nhanh chóng đổ vào miệng Lâm Thiển
Động tác của Trác Việt khó tránh khỏi hơi thô lỗ, làm sánh ra không ít nước, Cố Thành Kiêu nổi giận gầm lên: “Anh mớm nước hay là hắt nước? Không biết cho uống thì cút đi.” Không đợi Trác Việt mở miệng, Cố Thành Kiêu đã giật lấy ly nước trong tay anh ta, đè cằm Lâm Thiển, từ từ đổ nước vào miệng cô, còn vô cùng dịu dàng nói: “Thiển Thiển, uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854074/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.