*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Thành Kiêu duyệt người vô số, cũng duyệt kẻ gian vô số, nhưng thật sự anh nhìn thấy được một loại cầu xin và bất lực trong mắt Trác Việt
Mà anh thường thấy loại ánh mắt này trong mắt của các phần tử tội phạm lúc sám hối nhận tội
Bọn chúng sẽ cầu xin được gặp người nhà và con cái lần cuối, hoặc van xin được hút một điếu thuốc
Những điều khác biệt giữa Trác Việt và đám phần tử tội phạm đó chính là sự bất lực và cầu xin của anh ta lại ở trong tình huống tình thế bắt buộc, anh ta không phải mù quáng mà là rất chắc chắn.
“Tôi thật sự3rất cần sự giúp đỡ của anh
Nếu không phải thể thì tôi đã ra tay ngay sau khi nhận vụ làm ăn của ông Kim rồi, cớ gì phải khổ tâm phí sức dẫn các người đến đây? Nên biết rằng, vì kế hoạch này mà chúng tôi đã mất đi tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ 100%
Nếu bây giờ anh kiên quyết phải đưa chị dâu đi, được, nhưng đợi đến khi độc rắn trong cơ thể chị dâu phát tác thì anh đã không tìm được tôi nữa rồi
Triệu chứng phát tác của loại rắn độc này rất chậm và nhẹ nhàng, kéo dài mấy năm, cơ thể sẽ ngày một tối tệ hơn, cho anh khát khao được sống, nhưng cái chết là điều dĩ nhiên.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854069/chuong-857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.