*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ông ta nhìn thấy tay ai cũng bị gông cùm, mà còng tay cùng chân của họ còn được móc vào nhau
Tất cả bọn họ tạo thành một vòng tròn “dạo chơi” quanh sân tập, tiếng xiềng xích leng keng vang lên khắp sân
Kim Trang Sùng mãi mãi không quên được cảnh này
Ông ta cũng quen biết vài người trong số những phạm nhân này
Họ đều là những quan chức cấp cao nổi tiếng ngày xưa, bây giờ lại bị gông cùm trong tù, đến cả tự do của con người cũng không có.
Kim Trang Sùng thật ra cũng rất muốn đi ra ngoài nhưng lại không dám
Ông ta không dám bầu bạn với những phạm nhân3này.
Cuối cùng ông ta cũng đã hiểu vì sao Cố Thành Kiêu nói đây là nơi an toàn tuyệt đối
Bởi vì đây chính là nhà tù địa ngục, là nơi mà bất kỳ tội phạm vi phạm pháp luật nào nghe đến tên thôi là đã sợ mất mật.
***
Buổi sáng, Lâm Thiển vừa chuẩn bị đi ra ngoài thì phát hiện Lý Bất Ngữ đang lén lút đi theo cô
So với lúc ngầm bảo vệ cổ trước kia thì cô nàng còn bám theo gần hơn rất nhiều
Lâm Thiển ngoắc ngoắc tay ra hiệu cho cô lên xe: “Bất Ngữ, chị nhìn thấy em rồi, em còn trốn cái gì nữa mà trốn?” Lý Bất Ngữ ngượng ngùng đi đến, “Chị dâu, mắt chị thật là tinh.” “Lên xe đi..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854058/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.