Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bọn họ ăn chung ngủ chung, cùng tiến cùng lùi
Tại phòng sách ở Thành ĐH, Cố Thành Kiêu biết chuyện của Trương Tử Dương thông qua Sở Mặc Phong
Từ nhỏ Trương Tử Dương đã không có cha
Cậu ta cũng không biết cha mình là ai, trước giờ Trương Hiểu Mạch chưa bao giờ nhắc tới chuyện này.
Cột hôn nhân trong thông tin cá nhân của Trương Hiểu Mạch cũng ghi là chưa lập gia đình
Nói cách khác, lúc còn trẻ, Trương Hiểu Mạch chưa chồng mà chửa
Hơn nữa, bà còn một mình nuôi đứa con trai duy nhất trưởng thành,
Cố Thành Kiêu: “Hiện giờ tâm trạng cậu ta thế nào?”
Sở Mặc Phong: “Không tốt lắm, cậu ấy không ăn không uống cũng không nghỉ ngơi, cứ ngồi im bất động, hỏi thì trả lời, nhưng rõ ràng đầu óc để ở đâu đâu
Cái3chết của dì là đả kích rất lớn đối với cậu ấy
Cháu và cậu ấy đã làm cộng sự bao nhiêu năm nay, cậu ấy theo cháu đi khắp nơi, nên có rất ít thời gian ở bên cạnh dì
Chúng cháu dự định sau khi dự án này kết thúc sẽ nghỉ ngơi một thời gian
Cậu ấy đã lên kế hoạch đưa dì đi du lịch giải khuây, thật không ngờ...”
Cố Thành Kiêu: “Đây là đả kích không nhỏ đối với cậu ấy, cháu chú ý đến cậu ấy một chút.” Sở Mặc Phong: “Vâng.” Cố Thành Kiêu ngẩng đầu vài lần, tỉ mỉ quan sát cậu
Sở Mặc Phong đã vạm vỡ hơn trước, cậu đã trút bỏ lớp vỏ thiếu niên ngây ngô, thay vào đó là một người đàn ông trưởng thành nghiêm túc chững chạc
Anh nhìn cậu, vừa hơi ghen1tị, lại vừa vui mừng, hỏi: “Cháu rèn luyện mấy năm nay đã đủ kinh nghiệm chưa?”
“2” Sở Mặc Phong không hiểu
“Khi nào thì cháu có thể gánh vác cơ nghiệp của gia tộc?”
Sở Mặc Phong lắc đầu: “Chú Hai, chú nói đùa sao, cháu còn trẻ lắm.”
“Cháu đừng ỷ vào chuyện sức khỏe ba cháu còn tốt
Anh ấy càng ngày càng già, một ngày nào đó sẽ giao lại gánh nặng gia tộc cho cháu, chẳng lẽ cháu không cần trở về luyện tập trước sao?” Sở Mặc Phong bứt rứt gãi đầu
Ở trước mặt người chú Hai mà cậu kính nể, Sở Mặc Phong cảm thấy bản thân vẫn chỉ là một thằng nhóc con.
Có điều, thằng nhóc con cũng có suy nghĩ âm thẩm muốn làm chuyện lớn, thằng nhóc con cũng muốn làm đại sự để khiến các trưởng3bối nhìn mình bằng ánh mắt khác, thằng nhóc con cũng muốn có một ngày tự khẳng định mình.
Cố Thành Kiêu: “Nghe nói mẹ cháu đã bắt đầu sốt sắng chuyện lập gia đình cho cháu rồi.”
Sở Mặc Phong lúng túng: “Chứ sao nữa, rốt cuộc cũng đến lượt cháu
Cháu bảo chú Ba đến ba mươi sáu tuổi mới nói chuyện yêu đương, cháu vẫn còn sớm lắm.”
Cố Thành Kiêu: “Vậy là cháu sai rồi, chủ Ba thím Ba cháu cũng phải dùng dằng với nhau tám năm đấy.”
Sở Mặc Phong: “...” Chú Hai, lẽ nào chú cũng muốn giục cưới sao?
Cố Thành Kiêu: “Chú biết trong lòng cháu nghĩ gì, cũng không phải chú chưa từng hi sinh
Nhưng cho dù cô ấy có một thân một mình, cô ấy vẫn sẽ không chọn cháu.”
Sở Mặc Phong: “...” Chú dược thiên vị nên3yên tâm vững dạ chứ gì
Chú Hai, chú đang khoe khoang đó hả!
Cố Thành Kiêu: “Chú nhìn cháu trưởng thành nên chú hiểu cháu, có một số việc cháu cố gắng thì có thể đạt được, nhưng một số việc, cháu có cố gắng kiên trì đến thế nào cũng chỉ phí công
Cô ấy không thuộc về cháu, cháu hiểu không?”
Sở Mặc Phong gật đầu, khẽ nói: “Vâng.” Cố Thành Kiêu: “Cháu trở về đi, nước ngoài chẳng có gì tốt, bay nhảy như vậy cũng đủ rồi
Nếu trốn tránh không thể khiến cháu buông bỏ, vậy thì hãy trực tiếp đối mặt đi
Cháu không buông bỏ được chứng tỏ bị đả kích chưa đủ, hay là cháu chuyển sang ở chung với chú thím, để hai chúng ta đã kích cháu mỗi ngày.”
Sở Mặc Phong dở khóc dở cười: “Chú Hai, chú9tha cho cháu đi.” Cố Thành Kiêu: “Tốt lắm, chí ít cháu không hề phủ nhận.”
Trong chớp mắt, Sở Mặc Phong câm nín, nói chuyện phiếm với chú Hai đúng là một chuyện kinh khủng
Cố Thành Kiêu uyển chuyển khuyên nhủ: “Nếu cháu không buông được thì cứ đặt sang một bên, giấu kĩ tận đáy lòng, đừng để lộ ra
Ngày nào đó, cháu sẽ gặp được một cô gái tốt
Cô ấy sẽ moi sạch những tạp niệm trong lòng cháu, chỉ còn lại một mình cô ấy mà thôi.”
Lời này khiến Sở Mặc Phong không khỏi cảm thấy ấm áp, thật khó mà tin được chú Hai cũng có thể nói năng sâu sắc đến vậy, làm cậu nổi hết cả da gà da vịt.
Cố Thành Kiêu: “Chờ khi cháu gặp được cô gái đó, cháu sẽ càng hiểu được tâm trạng của chú.” Sở Mặc Phong xúc động gật đầu, thầm nghĩ, đến khi nào cậu mới có thể gặp được cô gái đó?
***
Tâm trạng Trương Tử Dương vô cùng đau khổ, cậu ta tổ chức tang lễ cho mẹ một cách đơn giản
Thật ra Trương Hiểu Mạch cũng là người giống như Hà Hâm, bề ngoài thì rất vẻ vang, nhưng bên trong lại rất bình thường
Đây cũng là lý do khiến hai người họ thân nhau như chị em suốt mấy chục năm qua
Trừ Trương Tử Dương và Hà Hâm, Trương Hiểu Mạch không có người thân cũng không có bạn bè, cho nên chỉ có vài người lác đác đến tham dự tang lễ của bà
Chỉ có Lâm Thiển, Cố Thành Kiêu, Sở Mặc Phong, và Trương Tử Dương.
Lúc còn sống, Trương Hiểu Mạch là Tổng quản lý Châu báu XIN
Sở dĩ Châu báu XIN có thể có được danh tiếng trên trường quốc tế, ngoại trừ nhờ các thiết kế của Hà Hâm và sự nâng đỡ của Kim Bách Minh, quan trọng nhất vẫn là do Trương Hiểu Mạch biết cách vận hành công ty, đưa vào hoạt động.
Lúc bà còn sống là nhân vật nổi danh một thời, đi đến đâu cũng tiến hô hậu ủng, kẻ a dua nịnh nọt không ít, sao lại có tang lễ thê lương thế này?
Mọi người đều biết quan hệ giữa Châu báu XIN và Tập đoàn Kim thị
Chuyện “Kim Bách Minh bạo hành Hà Hầm nên bị bắt, Trương Hiểu Mạch vì bạn mà đánh Kim Bách Minh trút giận” vừa mới qua đi không lâu, Lâm Thiển và Trương Hiểu Mạch lại “làm lớn” một trận, khiến nhóm cư dân mạng tự biên tự diễn ra một vở kịch tranh quyền đoạt lợi của giới quyền quý
Trong giới này vẫn thường có những chuyện như vậy.
Hiện giờ đột nhiên Trương Hiểu Mạch bị giết hại, đương nhiên mọi người đều nghĩ đến Hà Hâm, cũng nghĩ ngay đến Kim Bách Minh
Tin tức “Kim Bách Minh bạo hành gia đình” đã khiến cổ phiếu Tập đoàn Kim thị rớt giá, cổ phiếu Châu báu XIN bị liên lụy, Trương Hiểu Mạch chết, có thể nói là họa vô đơn chí
Không ai có thể đoán được lợi ích trong chuyện này sẽ thuộc về phía nào, cũng không ai biết giữa ba người bọn họ có mối quan hệ phức tạp ra sao, vì vậy trong thời khắc căng thẳng này, không ai dám ló mặt ra, chỉ đứng sang một bên quan sát
Rất nhiều người, đặc biệt là những đồng nghiệp đã từng kề vai sát cánh với Trương Hiểu Mạch, không phải là họ không muốn dự tang lễ, mà là bọn họ không dám.
Thế là, lúc Trương Hiểu Mạch còn sống thì vinh quang rực rỡ, sau khi chết thì thê lương đến mức không người hỏi han
Cũng may, có vẻ Trương Tử Dương đã nhìn thấu thể thái nhân tình
Khi đối mặt với tang lễ vắng tanh, cậu còn tự an ủi bản thân: “Không sao, mẹ tôi thích yên tĩnh
Mọi người có thể đến đây là tôi đã rất biết ơn lắm rồi
Lâm Thiển, hi vọng dì Hâm có thể sớm tỉnh lại
Tôi tin đây cũng là tâm nguyện của mẹ tôi.”
Lâm Thiển nghiêm túc gật đầu: “Xin cậu nén bị thương.”
Tuy rằng Trương Hiểu Mạch đã được hỏa thiêu an táng, nhưng vụ án này còn chưa chấm dứt
Hung thủ vẫn còn đang lẩn trốn, phía cảnh sát và quân đội đang tiến hành điều tra gắt gao
Thẩm Tự An đã điều tra chứng cứ suốt ba mươi sáu tiếng đồng hồ, không hề ngơi nghỉ
Bình trà đất nung chứa máy nghe lén rất hữu ích
Nhờ nó, anh lại nghe lén được tin tức vô cùng quan trọng - quan hệ chú cháu giữa Kim Bách Minh và Kim Trang Sùng xuất hiện rạn nứt
Hôm đó, sau khi Kim Bách Minh được bảo lãnh về nhà, không lâu sau, Kim Trang Sùng cũng tìm đến cửa.
Kim Trang Sùng vừa vào, vẻ mặt và ánh mắt đã không còn giống như trước, giọng điệu mang theo sự chất vấn: “Chú Năm, chú sao thế hả?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.