*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Luật sư Hoàng: “...”
Cảnh sát không hề mất kiên nhẫn, nghiêm trang ra dáng hành pháp công minh, “Luật sư Hoàng, chuyện là thế này, cô Lâm và bà Trương không phủ nhận hành vi của mình
Hai người họ đã nhận tội, lại còn rất thành khẩn, mà hai người họ cũng đồng ý chấp hành hình phạt tương ứng.”
Luật sư Hoàng: “...”
Cảnh sát nhìn qua bản giám định thương tật rồi lại nghiêm nghị nói: “Theo bác sĩ giám định vết thương, trên người luật sư Hoàng không có vết thương, còn ông Kim chỉ có cặp mắt hơi ửng đỏ
Cả hai người đều không có đến một vết thương nhỏ
Chúng tôi xử lý vụ ẩu đả thì ít nhất3cũng phải có vết thương nhỏ nhỏ thì mới có thể cảnh cáo, giữ người, còn bồi thường thì chờ bên dân sự xét xử
Vậy mọi người suy nghĩ xem, nếu tất cả đều đồng ý hòa giải thì nên tranh thủ đòi thêm tiền bồi thường
Nếu các ông không chịu hòa giải thì cảnh sát chúng tôi cũng không làm được gì.” Luật sư Hoàng: “...” Thế này chẳng phải là đang đập thẳng mặt tôi à?!
Kim Bách Minh chỉ vào đôi mắt mình nói: “Mắt của tôi bây giờ thế này, không biết có để lại di chứng hay không, vậy mà còn không được xem là tạo thành vết thương nhỏ à?” Cảnh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/854044/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.