*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Còn nữa, tôi biết cô không ưa gì tôi, nhưng nể tình chúng ta quen biết, tôi phải nhắc cô một câu. Nếu cô muốn mẹ cô sống tốt thì ít liên lạc với bà ấy đi. Tốt nhất cô đừng liên lạc nữa, đừng để bại lộ quan hệ giữa hai người.”
Lâm Thiển không hiểu, “Tại sao? Mẹ đã nói sẽ từ từ nói chuyện này với chú Kim” Kim Trang Sùng cười khẩy, “Chú Kim?... Có lẽ cô không hiểu gì về chú Năm tôi rồi, nhưng tôi hiểu rất rõ ông ấy. Vì bình an của cô và mẹ cô thì cô nên nghe2lời tôi khuyên đi.”
Lâm Thiển càng không hiểu, “Tại sao? Kim Bách Minh là rắn độc thú dữ?” “Ông ta còn đáng sợ hơn cả rắn độc thú dữ.”
“Tại sao? Ông không phải là cháu của ông ta à?”
“Tôi là cháu cũng là tri kỉ của ông ta. Cho nên càng hiểu rõ ông ta hơn mẹ cô nhiều. Nghe tôi đi, coi như là vì mẹ cô.” Trong mắt Lâm Thiển tràn đầy nghi hoặc. Sau khi cô gả cho Cố Thành Kiêu, đặc biệt là từ lúc tự mình lập nghiệp, cô đã gặp qua rất nhiều người, trải qua rất nhiều việc như tình người ấm lạnh trong giới hào môn, thói đời đạm bạc trong công việc, nhưng chỉ có Kim Trang Sùng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853994/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.