*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mấy tháng sau, khi thấy phía cảnh sát không thu hoạch được gì, Kim Trang Sùng vui vẻ ung dung trở về nước, giống như không có gì xảy ra.
Mà người bên cạnh ông ta lại đổi thành Lương Diệu Thần.
Chỉ mới một năm trôi qua, ông ta lại tiếp tục chán ngán Lương Diệu Thần. Đoạn ghi âm kết2thúc, Lâm Thiển và Cố Thành Kiêu đều trầm mặc. Cả hai người đều không biết phải nói cái gì. Đã đến giờ cao điểm buổi tối, đường phố tắc nghẽn, xe chạy một lúc lại ngừng một lúc, không khí trong xe càng thêm bức bối. Cố Thành Kiêu làm như vô tình, liếc mắt nhìn thoáng qua Lâm Thiển.
Anh cho rằng thần không biết quỷ không hay, nhưng lại không thoát được cặp mắt của Lâm Thiển. Lâm Thiển nói thẳng trọng tâm: “Cho dù xuất phát từ nguyên nhân gì, anh cũng đừng mong em ra tay giúp Lương Diệu Thần, cũng đừng hòng bảo em cứu cổ ta. Em không muốn lại trở thành con ngốc, bị kẻ khác coi7lòng tốt là lòng lang dạ sói.”
“Anh...”
“Ngừng!” Lâm Thiển mở miệng chặn họng anh trước: “Dù sao anh và em cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853989/chuong-777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.