*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Còn có người qua đường nhận ra bọn họ, sau đó nhặt được cái gì là ném vào họ ngay Hàn Lôi luôn có thái độ khiêm tốn nhã nhặn trước mặt Diệp Thiến Như nhưng vừa về nhà thì lộ nguyên hình “Cái gì? Ba, ba không nói đùa đó chứ? Tôi còn phải đến nhà họ Cố nữa?” Hàn Lôi khoanh tay trước ngực, hung hăng nói, “Nếu con lại đi nữa thì con là con ngốc! Ba muốn đi thì ba đi đi, con không đi.” Hàn Lồi ngồi xuống sofa, còn Tôn Tranh thì im lặng ngồi bên cạnh cô ta Hàn Vĩnh Cửu giơ chân đá hắn: “Mày còn có mặt mũi ngồi đây hả? Tất cả đều do mày gây ra cả.” Tôn Tranh ở rể nhà họ Hàn Công việc của hắn cũng do cha vợ sắp xếp, tất2cả mọi thứ của hắn đều do cha vợ cho cả Vì vậy, hắn không hề có địa vị trong nhà họ Hàn Hàn Vĩnh Cửu vừa mắng là hắn ta đứng bật dậy ngay Hàn Lôi thấy bộ dáng Tôn Tranh khúm núm không dám xì hơi vừa đau lòng vừa tức giận Cô ta kéo tay hắn, “Ngồi xuống đi, trong nhà ngay cả ngồi cũng không được, còn có nhân quyền không chứ?” Hàn Lôi lại nói với Hàn Vĩnh Cửu: “Ba, chuyện Tuấn Tuấn đi học, Cục trưởng Cao nói thế nào?” Hàn Vĩnh Cửu cực kỳ bực dọc, thở dài: “Cục trưởng Cao bảo hoãn lại, chờ chuyện qua đi thì đưa nó đến nhà trẻ tư.” “Nói cả buổi vẫn là chuyển
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]